"Chạy đi! Chạy nữa đi! Tiểu tiện nhân, đang yên đang lành làm đại tiểu thư của đỉnh thứ ba thì không làm, lại cứ đi thích một tên nhãi ranh! Tại sao
cứ phải đối địch với chúng tôi cơ chứ?" Lam Nguyệt Nhã mặt mày hung dữ.
Bất Hủ Thương âm trầm lắc đầu: "Đừng phí lời với cô ta nữa, cứ giết luôn cô ta rồi đưa Diệp Bắc Minh về!"
Hai lão giả đồng thời ra tay, trường đao trong tay chém đến đầu của Bất Hủ Nhan!
"Tiểu Tháp, cứu cô ấy!"
Diệp Bắc Minh quát một tiếng. Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bay ra khỏi tim, khí thế cuồng bạo quét tới!
Hai lão giả Đại Đạo Chỉ Thượng tầng năm, thế mà không đỡ nổi một đòn của tháp Càn Khôn Trấn Ngục, hóa luôn thành huyết vụ trong nháy mắt!
Bất Hủ Thương hoảng sợ: "Sao có thể chứ! Cái tháp này ở đâu chui ra vậy?"
Ầm ầm!
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhanh chóng phình to ra, hóa thành cái tháp †o mấy nghìn trượng, càn quét đến!
"Cẩn thận!" Bất Hủ Thương hét to. "AI"
Lam Nguyệt Nhã phản ứng chậm, bị tháp Càn Khôn Trấn Ngục đánh trúng, cả người nổ thành một làn huyết vụ!
"Phu nhân!" Bất Hủ Thương cực kỳ phẫn nộ.
Ông ta khẽ quát một tiếng: "Lên hết với ông đây, mặc kệ nó là tháp gì, phế nó đi!"
"Vâng!"
Ba mươi mất lão giả cùng hô một tiếng, thanh âm nổ như sấm, mấy chục kiện binh khí đồng thời đánh vào tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
Keng! Keng! Keng...
Tháp Càn Khôn Trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670653/chuong-4814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.