Bất Hủ Nhan phẫn nộ quát: "Bất Hủ Trục Nhật anh nói cái gì hả? Anh đang sỉ nhục người đàn ông của tôi ư?"
"Nhan Nhị, cái loại phế vật này, em cũng..."
Bất Hủ Trục Nhật vừa mới mở miệng.
Bất Hủ Nhan bùng nổ luôn: "Bất Hủ Trục Nhật, từ nay trở đi, Bất Hủ Nhan tôi và anh đoạn tuyệt quan hệ, anh sẽ không còn là anh họ của tôi
nữa!"
"Em điên à? Em đòi đoạn tuyệt quan hệ với anh chỉ vì một tên phế vật như này ư?"
Bất Hủ Trục Nhật tức run cả người. Bất Hủ Lộng Nguyệt nhíu mày: "Nhan Nhi, em quá rồi đấy!"
Bất Hủ Nhan đỏ hồng mắt, gào lên như phát điên: "Tôi đã bảo rồi, anh ấy là người đàn ông của tôi!"
"Các người sỉ nhục anh ấy như vậy, chính là đang sỉ nhục Bất Hủ Nhan tôi!"
"Còn chưa đủ à? Cần tôi phải nói thêm mấy lần nữa!" Tất cả mọi người trầm mặc! Trên khuôn mặt Bất Hủ Trục Nhật treo nụ cười lạnh lẽo.
Anh ta nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh với cái nhìn như nhìn một người chết!
Cùng lúc đó, trong đầu Diệp Bắc Minh truyền tới giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục: "Nhóc con, cậu sao rồi? Vừa nãy tâm ma của cậu khống chế bổn tháp, tôi không ra tay được!"
"Bây giờ tôi sẽ ra tay đưa cậu rời khỏi đây!"
"Tiểu Tháp, đừng..."
Diệp Bắc Minh ngăn: "Tôi phế rồi..."
"Ở đây đang có hai người cảnh giới Tế Đạo, một người cảnh giới Tế Đạo tầng ba, một người cảnh giới Tế Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670647/chuong-4808.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.