Chương trước
Chương sau
Có lệnh bài này, trừ cấm địa của tộc Bất Hủ ra, những nơi khác đều đi được hết!

Diệp Bắc Minh ngẩn ngơ: "Cô nhóc này hơi ngốc thì phải?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục: "Cậu tưởng ai cũng đầy bụng mưu kế như cậu à?"

"Không mưu tính không được áI"

"Cậu đừng hại cô bé này!"

"Tôi không yêu đương với cô ấy, chắc là không có chuyện gì đâu!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục: "..."

Dao Trì không kìm được bật ra một câu: "Ngươi đúng là mặt dày!" Thấy Diệp Bắc Minh ngẩn người.

Bất Hủ Nhan kéo tay anh: "Anh ngẩn người gì vậy? Mau cất lệnh bài đi!" "Sau đó đi theo tôi, vừa nấy lão tổ truyền âm cho tôi rồi."

"Quả Bất Hủ của đỉnh thứ bảy, chắc là đưa đến rồi đấy."

Trong đại điện.

Mọi người đã đi hết rồi, chỉ còn có Bất Hủ Lộng Nguyệt và Bất Hủ Trục Nhật.

"Chị Lộng Nguyệt, vừa nãy sao chị lại cản em?"

Bất Hủ Trục Nhật nghiến răng nói: "Nếu em động thủ, vừa nãy mẫu thạch Hỗn Độn và máu Hỗn Độn đã rơi vào tay chúng ta rồi!"

Bất Hủ Lộng Nguyệt lạnh lùng liếc anh ta một cái!

Sau đó quát không thương tiếc: "Bất Hủ Trục Nhật, em muốn làm cái gì hả? Diệp công tử là vị hôn phu của Nhan Nhi, em mà dám ra tay với anh ta thì chị sẽ không tha cho em đâu!"

"Nhưng đó là mẫu thạch Hỗn Độn và máu Hỗn Độn đấy!"

Ánh mắt Bất Hủ Trục Nhật hừng hực như lửa: "Chỉ cần tạo ra thể chất Hỗn Độn, em sẽ là vô địch!"

Thể chất Hỗn Độn! Ý nghĩa của ba từ này thật sự quá khủng bối! Không có rào cản cảnh giới.

Có thể tăng lên một cảnh giới lớn để giết địch, Đại Đạo Chi Thượng tầng một ngang với cảnh giới Tế Đạo tâng một!

"Đại Đạo Chỉ Thượng tầng tám, ngang với cảnh giới Tế Đạo tầng tám!" "Đây là khái niệm gì? Thiên hạ vô địch đấy!"

Bất Hủ Lộng Nguyệt lạnh nhạt nhìn anh ta: "Cho nên? Em định từ bỏ Thái Dương thần thể của em, trở thành cơ thể có thể chất Hỗn Độn hả?"

"Chẳng nhẽ không được?"

Bất Hủ Trục Nhật ngẩn ra: "Thái Dương thần thể của em so sánh với thể chất Hỗn Độn thì đúng là phế vật!"

Ánh mắt của Bất Hủ Lộng Nguyệt đầy thất vọng!

"Trục Nhật à, không có thể chất phế vật, chỉ có tu võ giả vô dụng thôi!"

"Đại Đế của tộc Bất Hủ ta, ban đầu chỉ là một người trần bình thường!"

"Hơn nữa, thể Nguyệt Thần của chị cảm nhận được một tia uy hiếp, vị Diệp công tử này tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài! Vừa nãy, nếu em mà ra tay với anh ta, xác suất trên 50% là em sẽ chết!"


"Hai thứ này, không phải bảo vật, mà là bùa đòi mạng của thần chết!" Cảnh cáo xong, Bất Hủ Lộng Nguyệt quay người rời đi. Để lại Bất Hủ Trục Nhật đứng yên tại chỗ, nét mặt thay đổi bất định!

"Hừi Chỉ là một tên cảnh giới Đại Năng tầng năm thôi mà, có thể uy hiếp được mình chắc?”

"Mẫu thạch Hỗn Độn và máu Hỗn Độn, mình muốn hết!"

Năm ngón tay nắm lại: "Mạng của tên này, mình cũng muốn!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.