Có lệnh bài này, trừ cấm địa của tộc Bất Hủ ra, những nơi khác đều đi được hết!
Diệp Bắc Minh ngẩn ngơ: "Cô nhóc này hơi ngốc thì phải?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục: "Cậu tưởng ai cũng đầy bụng mưu kế như cậu à?"
"Không mưu tính không được áI"
"Cậu đừng hại cô bé này!"
"Tôi không yêu đương với cô ấy, chắc là không có chuyện gì đâu!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục: "..."
Dao Trì không kìm được bật ra một câu: "Ngươi đúng là mặt dày!" Thấy Diệp Bắc Minh ngẩn người.
Bất Hủ Nhan kéo tay anh: "Anh ngẩn người gì vậy? Mau cất lệnh bài đi!" "Sau đó đi theo tôi, vừa nấy lão tổ truyền âm cho tôi rồi."
"Quả Bất Hủ của đỉnh thứ bảy, chắc là đưa đến rồi đấy."
Trong đại điện.
Mọi người đã đi hết rồi, chỉ còn có Bất Hủ Lộng Nguyệt và Bất Hủ Trục Nhật.
"Chị Lộng Nguyệt, vừa nãy sao chị lại cản em?"
Bất Hủ Trục Nhật nghiến răng nói: "Nếu em động thủ, vừa nãy mẫu thạch Hỗn Độn và máu Hỗn Độn đã rơi vào tay chúng ta rồi!"
Bất Hủ Lộng Nguyệt lạnh lùng liếc anh ta một cái!
Sau đó quát không thương tiếc: "Bất Hủ Trục Nhật, em muốn làm cái gì hả? Diệp công tử là vị hôn phu của Nhan Nhi, em mà dám ra tay với anh ta thì chị sẽ không tha cho em đâu!"
"Nhưng đó là mẫu thạch Hỗn Độn và máu Hỗn Độn đấy!"
Ánh mắt Bất Hủ Trục Nhật hừng hực như lửa: "Chỉ cần tạo ra thể chất Hỗn Độn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670622/chuong-4783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.