Chương trước
Chương sau
Bất Hủ Vấn Thiên gầm lên, đá văng cửa ra!

Mọi thứ trong phòng đều hiện rõ và trống rỗng!

Bất Hủ Nhan ngồi khoanh chân trên giường, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng: "Bất Hủ Vấn Thiên, anh dám đá cửa phòng tôi? Gan anh cũng không nhỏ. đâu!”

“Lục tiểu thư, tôi... tôi...”

Cơn thịnh nộ của Bất Hủ Vấn Thiên lập tức bị dập tắt!

Sắc mặt của hắn ta trở nên tái nhợt!

Thụp~!

Dưới khí tức cường đại của Bất Hủ Nhan, hắn ta trực tiếp quỳ xuống!

Đồng tử Bất Hủ Càn Khôn co rút lại, ông ta bước tới trước cúi chào: "Lục tiểu thư, thật xin lỗi! Thiên Nhi nó không biết lớn nhỏ, đụng vào Lục tiểu thư, tôi thay nó xin lỗi cô!"

"Ông? Ông nghĩ ông là ai?"

Khuôn mặt xinh đẹp của Bất Hủ Nhan lạnh lùng.

Xung quanh căn phòng im lặng đến chết người!

Hàng vạn người suýt chết vì sợ hãi!

Dù sao Bất Hủ Càn Khôn cũng là lão tổ ở cảnh giới Tế Đạo, Lục tiểu thư sỉ nhục ông ta như vậy có phải là quá đáng quá rồi không?

Ánh mắt Bất Hủ Càn Khôn giật giật, chậm rãi đứng thẳng lên: "Lục tiểu thư, tôi không là cái thá gì, thì cũng là cảnh giới Tế Đạo!”

"Ngược lại, Lục tiểu thư, huyết mạch Bất Hủ đại đế đều có thể tiến vào nơi đó trải nghiệm. Tại sao cô không có tư cách tiến vào?”

"Dám hỏi một câu, cô... là cái thứ gì?"

Khóe miệng Bất Hủ Càn Khôn nhếch lên một nụ cười!

"Ông nói cái gì?"

Bất Hủ Nhan tức giận đến mức toàn thân run rẩy!

Bất Hủ Càn Khôn lại dám nhục mạ cô!

"Thiên Nhi, đứng lên!"

Bất Hủ Càn Khôn lười trả lời, kéo Bất Hủ Vấn Thiên đang quỳ trên mặt đất đứng lên, lạnh lùng liếc nhìn Bất Hủ Nhan: "Lục tiểu thư, hai ngày nữa, anh của Thiên Nhi sẽ từ nơi đó trở về.”

"Những trưởng lão khác cũng đánh giá cao cậu tai"

"Nói không chừng, cậu ta cũng có thể ngoại lệ, tu luyện thuật hư không thì sao?"

"Đến lúc đó, dòng dõi của chúng ta sẽ không còn phải nhìn sắc mặt người khác nữa!"

Nói xong. Bất Hủ Càn Khôn đưa người rời đi! “Tức chết mất, thật sự tức chết mất!!”

Bất Hủ Nhan chộp lấy gối và mền trên giường, dùng hết sức ném ra ngoài.

Diệp Bắc Minh vô cùng chán nản, chuyện gì đã xảy ra với những người phụ nữ này vậy?

Tại sao lần nào cũng tóm vào chỗ chí mạng như thết "Cảm ơn! Cáo từ!” Diệp Bắc Minh vừa mới đứng dậy, chuẩn bị rời đi!

"Chờ một chút! Trên người anh thật sự mang theo hơn một trăm đạo thần hồn sao?"

"Pháp tắc Luân Hồi, anh tu luyện pháp tắc Luân Hồi sao? Tốt quá rồi, anh có thể giúp tôi!" Bất Hủ Nhan hưng phấn đến mức lao tới nắm lấy cánh tay Diệp Bắc Minh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.