"Mật phí!"
Đôi mắt Tô Bi Vân giật giật.
Khuôn mặt già nua của Đỉnh Phù Đồ âm trầm, nói: "Mật Phi, cô quên hai người chúng tôi đã đối tốt với cô như thế nào rồi sao?”
Côn Ngô Mật Phi cười lạnh: "Đối xử tốt với tôi sao? Là vì tôi vẫn còn giá trị lợi dụng đúng không!”
"Cô! Hừi" Vẻ mặt của hai người trở nên hung dữ, hoàn toàn không còn giả vờ nữa!
Tô Bi Vân cười mỉa mai: "Được rồi, để tôi xem cô có thể sống đến lúc nào!"
Đỉnh Phù Đồ thâm hiểm nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh: "Tiểu tử, cả đời tôi sau này cũng sẽ không làm gì nữa!”
"Sẽ luôn ở bên ngoài Thành Hồng Hoang, chỉ cần cậu dám bước ra ngoài Thành Hồng Hoang một bước, tôi đảm bảo..."
Ông ta hét lên dữ dội: "Nhất định sẽ mở hộp sọ của cậu ra, tra tấn linh hồn cậu!"
Trong mắt Diệp Bắc Minh hiện lên vẻ lạnh lùng: "Ai giết ai còn chưa biết đâu!"
"Đúng rồi, hy vọng các người sẽ không giống như Thái Ất Mạc, cầu xin tôi như một con chó!”
Cái gì?
Mọi người có mặt đều kinh ngạc!
Diệp Bắc Minh đã giết Thái Ất Mạc?
Làm sao có thể như vậy được!
Thái Ất Mạc là cảnh giới Tế Đạo đấy!
Ánh mắt nhìn Diệp Bắc Minh đã hoàn toàn thay đổi. Trong đám người phía sau cùng, mí mắt Tố Vấn giật giật!
"Thạch trưởng lão, tiểu tử này thật sự từng giết người ở cảnh giới Tế Đạo sao? Không thể nào!"
Ánh mắt Thạch Nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670560/chuong-4721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.