"Đừng mà... Mật Phi, cứu bố với!"
Côn Ngô Thái Sơn liều mạng giãy dụa.
Ông ta biết răng nếu mình mà bị lôi xuống sẽ chết chắc! Côn Ngô Mật Phi thờ ơ.
Bắt đầu từ giây phút cô ấy trả máu thịt của mình cho Côn Ngô Thái Sơn, cô và ông ta đã không còn bất kỳ quan hệ nào nữa!
"Côn Ngô Mật Phi, con mẹ nó mày là đồ khốn! Sao tao lại đẻ ra đứa con gái lòng lang dạ sói như mày cơ chứ, đáng lẽ ra ngày xưa tao nên đập chết mày..." Côn Ngô Thái Sơn gào lên.
"Tiện nhân, Côn Ngô Mật Phi, đồ tiện nhân!"
"Sao mày có thể thấy chết không cứu hải!"
"Tao nguyền rủa mày..."
Đám phụ nữ và con cái của họ gào lên căm phãn!
"Lại còn dám nói nhảm hả?"
Mấy lão giả trên Đại Đạo của gia tộc Côn Ngô tiến lên tát vào mồm Côn Ngô Thái Sơn và đám phụ nữ con cái của ông ta, sau đó bọn họ bị lôi đi như chó chết!
"Mật Phi, cháu về tộc Côn Ngô đi!"
Côn Ngô Tuệ tiến lên.
Côn Ngô Tuyệt Long nghiêm nghị nói: "Mật Phi, chỉ cần cháu về!"
"Về sau, tất cả mọi người tộc Côn Ngô sẽ nghe lệnh cháu, kể cả ta và Côn Ngô Tuật"
"Núi Côn Ngô là nơi cháu tu võ, thần tuyền trên đỉnh núi, cháu muốn dùng thế nào cũng được!"
Hai người cơ hồ đã giao hết cả tộc Côn Ngô vào tay Côn Ngô Mật Phi! Chỉ cần Côn Ngô Mật Phi gật đầu, tất cả đều xứng đáng!
Côn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670558/chuong-4719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.