Diệp Bắc Minh nhanh chóng tiến lên phía trước, chộp lấy vũ khí của Côn Ngô Mật Phi.
Dùng một tia thần lực bao trùm lấy cô, ổn định linh hồn sắp sụp đổ của Côn Ngô Mật Phi.
“Mật Phi!” Diệp Bắc Minh trầm giọng gầm lên.
Anh kinh ngạc phát hiện, cho dù anh có thêm bao nhiêu thần lực, vẫn không thể ngăn cản sự tiêu tan thần hồn của Côn Ngô Mật Phi.
“Chuyện này là sao?”
“Anh Diệp, tính cách của cô Côn Ngô quá cương liệt, ôm theo quyết tâm chết không nghi ngờ”.
“Bây giờ, trừ phi có một sức mạnh mạnh mẽ can thiệp, bằng không thần hồn của cô ấy sẽ thật sự tiêu tán”, U Nhược vội vàng nói.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Diệp Bắc Minh trở nên cực kỳ khó coi. “Nghĩa trang Hỗn Độn, mởi” Diệp Bắc Minh gầm lên.
Hư không xung quanh chấn động, một vết nứt không gian mở ra phía sau lưng anh.
Một thế giới màu xám xuất hiện trước mặt tất cả mọi người. Mười tấm bia mộ màu xám xuất hiện ở tận cùng của thế giới không gian.
“Đây là nơi nào?”
“Khí tức luân hồi thật mạnh mẽ”.
Vô số người há miệng kinh ngạc.
Diệp Bắc Minh đưa thần hồn của Côn Ngô Mật Phi vào Nghĩa Địa Hỗn
Nhưng anh lại kinh hãi phát hiện, thần hồn của cô thế nhưng vẫn cứ tiêu tán,
“Tiểu tháp, chuyện gì thế này?”
“Nhóc con, cô Côn Ngô tự mình không muốn sống tiếp, nghĩa địa Hỗn Độn cũng không có cách!”
“Mật Phi! Tiểu Phi Phi! Côn Ngô Mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670552/chuong-4713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.