Chương trước
Chương sau
"AI Thật xấu hổ! Thật quá xấu hổ mà!"

Lam Nguyệt Nhã tức tới mức ngã quy xuống đất, cũng phun ra một ngụm máu: “Giết! Giết đôi nam nữ chó má này bằng mọi giá cho ta!”

Xung quanh đài cao thoắt cái tràn tới hàng trăm bóng người!

Hầu như tất cả đều là Đại Đạo Chi Thượng, phong tỏa cả một khoảng hư: không!

Diệp Bắc Minh hét lên: “Tiểu Tháp, giết ra một con đường máu cho tôi!”

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, Tháp Càn Khôn Trấn Ngục xông ra ngoài rồi nhanh chóng biến lớn!

Lấy khí thế sét đánh đập quân địch tan tác, mấy tên Đại Đạo Chi Thượng ở hàng đầu trực tiếp hóa thành sương máu, những kẻ phía sau toàn bộ đều bắn ra phía ngoài, không ngừng thảm hại nôn ra máu!

“Thúc Địa Thành Thốn!”

Diệp Bắc Minh khẽ quát!

Dưới chân anh sáng rực vài chiếc phù văn, ôm lấy Côn Ngô Mật Phi bước Vào trong!

Lao ra khỏi quảng trường ngay lập tức!

"Đây là... Kim Khoa Văn, thằng nhóc này vậy mà hiểu được phù văn cấp bậc đại đế?”

Vô số thế lực đều ngơ ngẩn, há mồm trợn mắt không nói lên lời!

Bất Hủ Thương như đang sống sờ sờ mà bị làm cho tức chết, điên cuồng giậm chân: “Một đám phế vật, còn ngây người ra đó làm gì? Đuổi theo, mau đuổi theo cho tai”

“Lão phu muốn đôi nam nữ chó má đó phải sống không bằng chết!!!”

Cùng lúc đó.

Tại núi Ngộ Đạo, Tô Bi Vân cùng Đỉnh Phù Đồ gần như đồng thanh phát ra một tiếng rống đầy căm hận: “AI!! Diệp Bắc Minh, tên súc vật đáng chết!”

“Dám làm ra loại chuyện phản thầy diệt tổ này!”

“Toàn thể Thần viện Thái Thương nghe lệnh, truy giết Diệp Bắc Minh cho tallI”

Mọi người trên quảng trường đơ ral

Lại xảy ra chuyện gì thế này?

Khi Tô Bi Vân cùng Đỉnh Phù Đồ quay lại núi Ngộ Đạo hoàn toàn không tìm thấy bóng dáng Thái Ất Mạc đâu, mà chỉ cảm nhận được mùi máu tanh nồng nặc tràn ngập trong không khí!

Họ vội vã khởi động đá lưu ảnh được cất giấu ở đây.

Vật này nhằm mục đích ghi lại cảnh tượng độ kiếp sau đó lưu truyền để người sau cảm ngộ!

Vừa mở họ liền nhìn thấy cảnh Diệp Bắc Minh một kiếm chặt đứt đầu của Thái Ất Mạc!

“Ha ha ha, ha ha ha... Diệp Bắc Minh, anh tới rồi, anh thực sự tới rồi?” “Anh biết không, Côn Ngô Mật Phi em hôm nay là người phụ nữ hạnh phúc. nhất trên thế gian này, em có nằm mơ cũng không ngờ tới anh vậy mà dám tới!

Ha ha ha...”


Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: “Chị gái à, chúng ta đang chạy trốn thục mạng đó!”

Thể chất điên cuồng của Côn Ngô Mật Phi thoáng chốc lộ ra không còn sót gì: “Chạy trốn thì đã sao? Cho dù hôm nay bị bắt được em cũng muốn chết cùng anh”

Lúc cô say mê hôn Diệp Bắc Minh, thì bàn tay cũng không rảnh rỗi mà lần mò xuống vị trí bên dưới!

“Ôi, sao lại còn có một cái tay khác?”, Côn Ngô Mật Phi giật mình.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.