Chương trước
Chương sau
Đỉnh Phù Đồ mỉm cười gật đầu: “Vấn Thiên, Mật Phi đều là những hạt giống chúng ta nhìn trúng!”

“Hai đứa nó gắn bó chặt chẽ là kết quả mà Thần viện Thái Thương chúng ta cũng luôn mong mỏi”.

Bất Hủ Thương cùng Lam Nguyệt Nhã liên tục gật đầu. Đầu cười đến tận mang tai!

Sau đó lại thuận miệng hỏi một câu: “Đúng rồi, sao không thấy Thái Ất lão đâu?”

Tô Bi Vân đáp: “Lão già đó từ sáng sớm đã đi độ kiếp rồi, hai chúng ta vừa rồi tới đó giúp ông ấy hộ pháp”.

“Vừa đột phá tới Tế Đạo tầng thứ hai nên phải củng cố cảnh giới, tạm thời không tới được!”

“Tế Đạo tầng hai!” Bất Hủ Thương cùng Lam Nguyệt Nhã bốn mắt nhìn nhau. Đầu nhìn ra được sự kinh ngạc trong mắt đối phương!

Những vị khách khác ở gần đó bắt đầu thấp giọng bàn tán: “Sau cảnh giới Tế Đạo, mỗi một cảnh giới nhỏ chẳng khác nào một tầng trời!”

“Những vương tộc Nguyên thủy thông thường cũng chỉ có một hai vị lão tổ sở hữu thực lực Tế Đạo tầng một mà thôi!”

“Cho dù là Đế tộc thì cũng không có mấy Tế Đạo tầng hai đâu?”

“Còn phải nói sao? Từng có một vị tiền bối Tế Đạo tầng hai một mình đánh bại năm vị Tế Đạo tầng một đó!”

“Thái Ất tiền bối đột phá tới Tế Đạo tầng hai, thực lực của Thần viện Thái Thương tăng gần gấp đôi!"

Mọi người thảo luận sôi nổi!

Ánh mắt của mỗi người đều mang theo lửa nóng!

Hơi thở cũng trở nên đồn dập!

Trần Vũ Nhu cũng kích động: “Thật tốt quá rồi, trưởng lão Thái Ất thành công tiến vào cảnh giới Tế Đạo tầng hai, thực lực của Thần viện Thái Thương vươn lên một tầm cao mới rồi!”

“Xem ra thực sự là công lao của cậu ta, thăng nhóc này đúng là không tệ mài”

Lông mày Trần Kiếm An giật giật: 'Ai cơ?" “Là một em trai nhỏ vừa gia nhập Thần viện, thực lực của cậu ta không mạnh lắm nhưng lại có thể chống đỡ được sức mạnh phép tắc hỗn loạn trong

núi Ngộ Đạo!”, Trần Vũ Nhu tùy tiện giải thích.

Trần Kiếm An nghe vậy thì giật mình, hai tay tóm chặt lấy bả vai Trần Vũ Nhu: “Con gái, con vừa nói gì?”

“Em trai nhỏ nào đó có thể chống lại sức mạnh phép tắc hỗn loạn trong núi Ngộ Đạo? Điều này sao có thể!"

“Bố, là thật đớ”, Trần Vũ Nhu gật đầu khẳng định.

Trần Kiếm An vẻ mặt ngưng trọng: "Khi nào có thời gian, giới thiệu cho bố làm quen một chút!”

Lúc này một ông lão ăn mặc như Nguyệt lão đi tới trước mặt Bất Hủ Thương.

“Lão gia, giờ lành tới rồi!”

Bất Hủ Thương cười vui vẻ: “Vậy bắt đầu đi!"

“Giờ lành đã tới, mời tân lang tân nương tiến vào!” Ông lão cao giọng hét lên.

Đinh! Đinh! ĐinhI


“Mật Phi, em đừng nghịch ngợm nữa, đã nóng lòng muốn gả cho tôi rồi còn không cho phép tôi chạm tới!”

Gương mặt Bất Hủ Vấn Thiên treo nụ cười rạng rỡ: “Được được được, tôi không chạm vào em.

“Đợi đến khi em nguyện ý, tôi mới chạm vào!”

Dù sao cũng sắp thành đôi, hắn cũng không vội lúc này.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.