Chương trước
Chương sau
Thái Ất Mạc kinh hãi, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục phản chiếu trong con ngươi ông ta, đang lấy tốc độ sét đánh chém thẳng về phía đầu ông ta.

“Tiểu súc sinh, ngươi chán sống rồi có đúng không!!!”

Dứt lời liền hung độc vung một quyền về phía trái tim Diệp Bắc Minh! Nhưng đầu của Thái Ất Mạc đã bay ra ngoài!

“Đạo đài Luân Hồi ra đi!”

Diệp Bắc Minh khế quát.

Cú đấm của Thái Ất Mạc đập mạnh xuống lồng ngực anh!

Răng rắc một tiếng! Ngực Diệp Bắc Minh nổ tung như pháo hoa.

Dư âm khiến cả người anh đập mạnh xuống đạo đài Luân Hồi rồi lăn vài Vòng ra ngoài.

"AI Đầu của ta! Đầu của ta bị chặt đứt rồi... Tiểu súc sinh, sao ngươi dám làm như vậy với ta!", chiếc đầu của Thái Ất Mạc điên cưồng gào thét, còn thân thể thì rơi trên đạo đài Luân Hồi!

Chiếc đầu cấp tốc bay tới muốn kết nối lại với cơ thểi “Con mẹ ngươi!” “Dám làm bị thương đồ nhi của ta!”

"GiếtI!!"

Xung quanh đạo đài Luân Hồi, hàng trăm linh hồn đồng thời lao ra, đè ép lên cơ thể máu thịt của Thái Ất Mạc khiến lão ta không có cách nào trốn thoát!

Diệp Bắc Minh bò dậy, quay ngược thời gian!

'Vết thương ở ngực đã lành!

“Nguy hiểm quá!”

Anh nuốt khan một ngụm nước bọt.

May mắn là vào thời khắc cuối cùng đã kịp triệu hồi đạo đài Luân Hồi!

Băng không, cho dù một chiêu dốc toàn lực vừa rồi chém đứt được đầu của Thái Ất Mạc thì bản thân anh cũng nhất định bị trọng thương!

Chiếc đầu của Thái Ất Mạc gầm lên: “Diệp Bắc Minh, ngươi dám ra tay với lão phu? Đúng là thứ không biết sống chết!”

“Lập tức thả cơ thể của lão phu ra khỏi lĩnh vực của ngươi mau, nếu không đợi lão phu hồi phục, chắc chắn sẽ khiến ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh!”

Diệp Bắc Minh toét miệng cười: “Lão già, nếu có thể hồi phục thì ông đã hồi phục từ lâu rồi!”

“Tốt nhất là đừng mơ tưởng về thân xác này nữa!” Nói đoạn anh tiến lên đứng trước thân thể của Thái Ất Mạc! “Phần Thiên Chi Diễm!”

Một con rồng lửa lao ra sà xuống người Thái Ất Mạc, máu thịt trong nháy mắt cháy rụi, hóa thành tro bụi dưới ánh mắt phẫn nộ của Thái Ất Mạc.

"Tiểu súc sinh, ngươi đáng chết!!! Lão phu vừa mới tiến vào Tế Đạo tầng hai ngươi lại hủy đi thân xác của ta!”

“Cảnh giới của ta bị thụt lùi rồi! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! AI”

“Lão phu nhất định phải băm vằm ngươi thành ngàn mảnh, giam giữ linh hồn ngươi bên mình để mỗi ngày tra tấn vạn lần!!!”


"Tiểu Tháp, hấp thu đi!" Diệp Bắc Minh ra lệnh. Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã hút hết phần sương máu của Thái Ất Mạc!

"A, đừng mà, để lại cho ta một giọt máu... Diệp Bắc Minh, cầu xin ngươi..”, thần hồn Thái Ất Mạc hoảng sợ cực điểm, điên cưồng cầu xin tha thứ.

Diệp Bắc Minh vung kiếm, một con huyết long liền lao tới! Thần hồn tiêu diệt! Cùng lúc đó, bên tai truyền tới ba hồi tiếng chuông ngân vang!

“Giờ lành đã tới..."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.