Chương trước
Chương sau
Đôi mắt lấp lánh như đá quý với hàng mi dài cong vút!

Liếc xuống dưới là chiếc mũi dọc dừa cùng đôi môi đỏ mọng và hàm răng. trắng đều.

Vóc dáng chính diện thực sự là hoàn mỹ đến không có điểm chê!

Chỉ có điều ở giữa gò má của cô ấy, từ mắt trái kéo dài đến cằm phải có một vệt tím vắt ngang khuôn mặt hoàn hảo này!

'Trông cực kỳ dữ tợn!

“Sao thế? Xấu qúa nên dọa tới anh rồi à?”

Giọng nói của Trần Vũ Nhu lạnh băng.

Diệp Bắc Minh lắc đầu: 'Không, cô đẹp một cách độc đáo!”

Trần Vũ Nhu cười mỉa: “Mọi người đều biết tôi là cô gái xấu xí nhất tại Thần viện Thái Thương!”

“Anh nói tôi đẹp? Là đang trợn mắt nói dối, hay mọi người đều sai rồi!” Nói xong khóe miệng còn vẽ lên ý cười giễu cợt!

Cô cứu Diệp Bắc Minh không phải vì lương tâm trỗi dậy!

Mà đó là nhiệm vụ của cô ấy!

Diệp Bắc Minh cũng giống như những người khác, xu nịnh vẻ ngoài của cô là bản chất bình thường của con người.

Toàn bộ Thần viện Thái Thương ngoài mặt đều coi cô là một mỹ nhân! Nhưng không biết sau lưng đã nhổ bao nhiêu bãi nước bọt rồi!

Nếu không phải là đệ tử đứng đầu của Chấp Pháp Viện, cộng thêm thân phận thành viên của đế tộc Tử ViI

Thì cô sớm đã bị nước bọt của người đời dìm chết rồi!

Diệp Bắc Minh đáp: “Những người này chỉ để ý tới túi da bên ngoài, mà cái tôi nhìn tới là linh hồn!”

“Chỉ dựa vào việc cô không sợ đắc tội tới Bất Hủ Vấn Thiên, ra tay bảo vệ quy định của Thần viện Thái Thương, linh hồn của cô chắc chăn sẽ không thể dơ bẩn được!”

"Thứ hai, khuôn mặt của cô kỳ thực rất đẹp!”

“Không phải vệt tím này giống như ánh hoàng hôn trong một ngày giông bão. sao?"

“Anh..”

Đôi mắt đẹp của Trần Vũ Nhu chợt lóe lên, biểu cảm có chút kỳ lạ! “Nhảm nhí!”

“Cô Trần, những điều tôi nói đều là thật lòng”.

Trần Vũ Nhu phì cười: "Phụt!”

Diệp Bắc Minh bổ sung một câu: “Cô cười lên càng xinh đẹp hơn!"

Khuôn mặt xinh đẹp của Trần Vũ Nhu đanh lại, lạnh giọng nói: “Được rồi, đừng tưởng rằng khen ngợi vài câu thì tôi sẽ chiếu cố anh hơn!”

"Bất quá, anh quả thực đã chặn đứng được một chiêu của Bất Hủ Vấn Thiên, cho thấy thực lực của anh cao hơn rất nhiều so với đệ tử khảo hạch!”

“Cho nên bây giờ anh đã là đệ tử của Thần viện Thái Thương rồi!” Diệp Bắc Minh chắp tay nói: "Cảm ơn cô!” Trần Vũ Nhu xoay người chuẩn bị rời đi.

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục làu bàu: "Nhóc con, cậu đúng là giỏi đối phó với phụ nữ!"


Trần Vũ Nhu lắc đầu: "Thôi quên đi, tùy anh muốn gọi thế nào cũng được".

Sau đó cô dẫn Diệp Bắc Minh một đường đi thẳng tới nơi sâu trong Thần viện!

“Anh tên là gì?”

“Diệp Bắc Minh!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.