Diệp Bắc Minh chắp tay, làm động tác bái phật: “Được, van cầu cô đừng nói nữa, tôi thực sự không muốn biết!”
“Ngươi...”
Dao Trì xém chút bị ép tới phát điên, mềm mại hét lên: “Diệp Bắc Minh, bổn Đế cứ phải nói đó!”
“Tiểu Tháp, nhìn xem, dễ bắt chẹt chưa!” Diệp Bắc Minh truyền âm.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ho khan hai tiếng: "Khụ khụ... nhóc con, cậu làm như vậy không tốt lắm đâu?”
“Cô ta thần thông quảng đại, chúng ta truyền âm hình như đều bị nghe thấy hết đó!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Yên tâm, cô ta sẽ làm như không nghe thấy!” Dao Trì giận run!
Năm ngón tay siết chặt lại, khớp xương vang lên từng trận răng rắc! Nhịn!
Ta nhịn!
"Ha ha ha ha, Diệp Bắc Minh, bí mật mà bổn Đế sắp nói ra liên quan tới cảnh giới Tế Đạo!”
“Chỉ cần người tu võ vượt qua cảnh giới Tế Đạo thì thần lực trong cơ thể sẽ không ngừng thất thoát, mà tốc độ cũng càng lúc càng nhanh!"
“Đối với một số Đại Đạo Chi Thượng đỉnh phong, cho dù may mắn đột phá tới Tế Đạo, nếu trong vòng một vạn năm không thể tiến vào Tế Đạo tầng hai thì tu vi cũng sẽ tụt dốc không thể giải thích được! "
“Rồi trở về cảnh giới Đại Đạo Chi Thượng! Muốn một lần nữa tiến vào cảnh giới Tế Đạo, thì sẽ không chỉ gian nan gấp mười lần thôi đâu!”, Dao Trì một hơi nói xong.
Diệp Bắc Minh nghe vậy giật mình.
Đây là lần đầu tiên anh nghe được cách nói này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670476/chuong-4637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.