Một đạo huyết quang từ tay Đế Thủ trào ra, hóa thành một cô gái tuyệt thế phong hoa, cô ta duỗi một bàn tay trắng như ngọc chỉ về phía mi tâm của Diệp Bắc Minh.
“Ngươi là ai?”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc.
Người phụ nữ này cũng đẹp quá đi.
Hoàn hảo không một tỳ vết.
Mười vị sư tỷ và đám hồng nhan tri kỷ của anh cộng lại cũng không đẹp bằng cô gái trước mặt này.
Loại cảm giác cao cao tại thượng đó. Băng thanh ngọc khiết.
Không thể khinh nhờn.
Vào giây phút anh nhìn thấy người phụ nữ này, trong đầu Diệp Bắc Minh trở nên trống rỗng, không hề có chút suy nghĩ bất kính nào.
“Ta là Dao Trì!"
Ánh mặt người phụ nữ vô cùng uy nghiêm, lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh: “Đừng cử động”.
Một cỗ uy áp của Nữ Đế ập tới.
Diệp Bắc Minh giật mình.
Đồng thời cùng lúc đó, ngón tay kia chỉ vào vị trí mi tâm của Diệp Bắc Minh. Ngay lập tức.
Một cỗ lực như sóng nước dâng trào khiến thần hồn Diệp Bắc Minh run rẩy. Qua vài giây.
Đợi khi Diệp Bắc Minh phản ứng lại thì Dao Trì đã biến mất, lại biến thành một bàn tay bị chặt đứt.
“Diệp Bắc Minh, bổn Đế có một bộ công pháp ở đây, ngươi có muốn học không?”, giọng Dao Trì rất nghiêm túc.
Diệp Bắc Minh cau mày: “Sao đột nhiên muốn dạy tôi công pháp?”
Dao Trì nghiêm túc nói: “Vừa rồi ta biến thành hình dạng thật của mình chỉ để kiểm tra thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670474/chuong-4635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.