Cho dù là đại năng thượng cổ, anh cũng có thể giết chết chỉ bằng một cú đấm.
Đế Thủ cười kiêu ngạo: “Cũng gần như vậy, người được bổn Đế dạy dỗ, có thể không giỏi sao?”
“Đế Thủ tiền bối, thời gian không chờ đợi ai, tiếp theo tôi phải làm thế nào mới có thể nâng cao cảnh giới đây?”, Diệp Bắc Minh hỏi.
Đế Thủ nhàn nhạt nói: “Đừng một câu Đế Thủ tiền bối, hai câu Đế Thủ tiền bối như thế, bổn Đế có tên của mình”.
“Dao Trì!"
“Ngươi có thể gọi ta là Dao Trì Cổ Đế, Dao Trì Đại Đế, Dao Trì Nữ Đế, hoặc là danh xưng của bổn Đế: Cửu Thiên Thánh Hoàng Chi Nguyên Thủy Cổ Hoàng Chi Dao Trì Thiên Đết”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Được, Đế Thủ tiền bối!”
Dao Trì có chút không nói nên lời: “Ngươi...”
Cũng lười phải tranh luận với Diệp Bắc Minh.
“Thôi vậy, ngươi đến một nơi khác nữa, có thể khiến ngươi tiến vào cảnh giới đại năng thượng cổ”.
Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động, Dao Trì Nữ Đế quả nhiên có chút lợi hại. “Nơi nào?” “Đỉnh núi Thượng Cổ Côn Ngô!”
Giọng nói của Dao Trì ngưng trọng: “Núi Côn Ngô là một trong mười ngọn núi thiêng của tạo hóa, trên đó có một dòng suối thần!”
“Chỉ cần ngươi uống được nước của dòng suối thần đó, ngươi sẽ cơ hội tiến vào cảnh giới đại năng thượng cổ”.
Diệp Bắc Minh chau mày: “Núi Côn Ngô ở đâu? Tôi đến đó thế nào?”
Dao Trì nhàn nhạt nói: “Bổn đế rời khỏi Nguyên Thủy Chân Giới quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670458/chuong-4619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.