Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tin rồi!"
Giọng điệu của Đế thủ vẫn ngạo mạn như cũ: “Trận chiến này ngươi tiêu hao bao nhiêu sức lực rồi?”
Diệp Bắc Minh thật thà trả lời: "Không đến một phần trăm!"
“Phong cách chiến đấu của ngươi vốn thô bạo, dồn quá nhiều sức mạnh, chỉ điên cuồng muốn đè bẹp đối phương!”
“Nhưng ngươi lại không biết, một trận đấu thực sự chú trọng tới lấy nhu thắng cương!” _
“Ngươi cần phải bạo phát, lại bạo phát, mới có thể vượt cấp giết địch!
“Mà bổn đế chỉ cần dùng một hạt cát, nhành cỏ hay thậm chí một sợi tóc. cũng có thể giết người!”
“Đã hiểu!”
Diệp Bắc Minh vẻ mặt nghiêm túc.
Dưới sự chỉ huy của Đế thủ, trận chiến vừa rồi dễ như bỡn! Hơn nữa.
Mỗi một chiêu thức đều vừa phải, bất luận là nhiều hơn hay giảm đi một phần cũng đều không có hiệu quả như vậy!
Đế thủ bay tới, rơi xuống đỉnh đầu Diệp Bắc Minh, vỗ nhẹ: “Nhớ cho kỹ, học cho tốt!”
"Được rồi, con Tổ Long thượng cổ này đã chết từ lâu rồi, long nguyên ở ngay trong phần đầu!”
“Hấp thụ nó đi, bổn đế bảo đảm ngươi có thể tiến vào cảnh giới Thiên Tôn!” Diệp Bắc Minh có chút không xác định.
Một viên long nguyên thực sự có thể giúp anh đột phá tới cảnh giới Thiên Tôn sao?
Ôm theo tâm tình ngờ vực này, Diệp Bắc Minh nhanh chóng bước về phía trước.
Đi tới phía trước cái đầu Tổ Long thượng cổ, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay hạ xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670451/chuong-4612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.