Diệp Bắc Minh nghe vậy lập tức vọt qua!
Ba mươi dặm đối với anh mà nói chỉ tốn thời gian mười nhịp thở! Anh mang theo Viên Tử Y ẩn mình sau một đống đá.
Có hai nhóm người, tổng cộng tâm sáu mươi bảy mươi người!
Cảnh giới Thiên Tôn có hơn hai mươi người, hơn ba mươi đại năng, cảnh giới Đại Đạo cũng tầm bảy tám người!
Giữa hai nhóm người đặt đầu của một con Tổ Long thượng cổ đang rỉ máu đầm đìa!
Nó đã chết hàng tỷ năm nhưng vẫn chưa bị phân hủy! Vẫn sống động như thật!
Giọng nói của Diệp Bắc Minh thâm trầm: “Tiểu Tháp, nếu ông ra tay thì có thể hạ gục được tất cả trong chớp mắt không?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Có thể!”
Trong mắt Diệp Bắc Minh lóe lên một tia lạnh lếo: "Vậy được, chuẩn bị hành động!”
Đế thủ cười ngạo nghễ: “Lại muốn mượn sức người khác à? Với thực lực của ngươi, hoàn toàn có thể giết chết những người này!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Nếu ta sử dụng đạo đài Luân Hồi quả thực có cơ
“Không cần tới đạo đài Luân Hồi!”
Đế thủ làm động tác lắc đầu, nhàn nhạt nói: “Nhóc con, có can đảm tin tưởng bổn đế một lần không?"
“Là thế nào?” Diệp Bắc Minh nhìn chằm chằm Đế thủ hỏi.
Giọng nói của Đế thủ mang theo vài phần trêu chọc: “Chiến đấu theo chỉ dẫn của ta, không cần tới sự trợ giúp của tòa tháp kia!”
“Bổn đế bảo đảm, ngươi có thể chém giết tất cả những kẻ đang có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670449/chuong-4610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.