Tại chỗ sâu nhất của nghĩa địa Hỗn Độn, một tấm bia mộ cổ kính lóe lên vài lần, một giọng nói già nua vang lên: “Chúc mừng ngươi Tiểu Tháp, cuối cùng cũng tìm được một chủ nhân thực sự quan tâm đến mình!"
“Âm thanh này là..."
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giật mình!
Phía trên một tấm bia mộ ở nơi sâu nhất của nghĩa địa Hỗn Độn lơ lửng một bóng hình cổ xưa!
Người này vậy mà nhìn giống Diệp Bắc Minh tới 70-80%! “Thứ gì vậy?”
Lão Đấu cau mày hỏi.
Những ông lão khác đang có mặt cũng nghỉ hoặc nhìn sang!
Bóng hình kia cười ngạo nghễ: "Ta là Võ Tổ! Thế giới này là địa bàn của ta, các ngươi cũng dám gây chuyện ở đây?”
Dứt lời.
Võ Tổ lộ ra ý cười: “Tiểu Tháp à, lần trước là do ta có lỗi với ngươi, làm cho. ngươi phải vỡ vụn!”
“Lần này để ta tới bảo vệ ngươi đi!”
Nghe được lời này, lão Đấu phá lên cười: “Võ Tổ? Võ Tổ cái rắm gì! Loài giun dế trong ngục tù cũng dám vỗ ngực tự xưng là Võ Tổ?”
"Ha ha ha! Buồn cười quá mài!”
“Thanh thế cũng khá lớn đó chứ, đáng tiếc, vô dụng thô Lão Tể cùng hàng chục người khác cũng cười rộ theo! Võ Tổ tiến lên một bước, xông ra khỏi nghĩa địa Hỗn Độn! “Khởi đầu sáng thế, đỉnh cao võ đạo!”
“Càn khôn trấn ngục, vạn đạo thần phục!”
“Ta nhân danh Võ Tổ thề rằng mượn dùng số kiếp của tất cả loại võ đạo, tiêu diệt hết thảy những kẻ trái ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670433/chuong-4594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.