Diệp Bắc Minh có chút ngây người!
Giọng nói của Đế thủ lập tức vang lên: “Chàng trai, đừng gấp, ta đang trốn ở một nơi khác rồi!”
Diệp Bắc Minh cảm giác được một cảm xúc lạnh lẽo truyền tới từ vị trí nào đó phía dưới!
“Trời ạ... ngươi trốn ở đó làm cái gì?”
Giọng nói của Đế thủ vẫn vô cùng bình tĩnh: “Hoàn cảnh chỗ này không tồi, còn có một thứ có thể nắm lấy, vừa hay để ta trốn vào!”
Diệp Bắc Minh không còn gì để nói: “Nam nữ khác biệt ngươi có biết không?”
“Thân là đại đế, sao có thể làm ra loại chuyện bẩn thỉu như vậy? Mau buông †a ral”
“Nam nữ cái gì cơ?”, Đế thủ thắc mắc. Diệp Bắc Minh há hốc miệng. Đế thủ này vậy mà ngay cả nam nữ cũng không phân biệt được?
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền âm, nhắc nhở một câu: “Nhóc con, lúc bàn tay này bị chặt xuống chỉ mang theo một phần ký ức!"
"Sau này mới sinh ra ý thức độc lập!”
“Trong lòng nó chỉ có một chấp niệm, đó chính là tìm được những phần thi thể khác, có thể thực sự không nhận thức được khái niệm nam nữ này!”
Diệp Bắc Minh bó tay.
Phải khuyên can mãi Đế thủ mới không tình nguyện rời khỏi vị trí bên dưới, trở về trong lòng anh!
Tốc độ của hai ông lão kia cực nhanh, truy tìm tròn nửa ngày.
Một đường này họ phát hiện ra rất nhiều người tu võ, nhưng chỉ duy nhất không thấy người mang đi Đế thủ!
Cuối cùng. Một trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670424/chuong-4585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.