Một hơi thở nam tính phả tới mặt! Tiêu Nhã Phi sợ đến mức nhắm tịt mắt lại: "AI Cút đi!”
Đột nhiên.
Một giọng nói không thể nhầm lẫn được vang lên từ phía sau: “Nhã Phi, rút kiếm rail”
Một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên lưng cô ta!
Một luồng thần lực cực kỳ mạnh mẽ như sóng thần lập tức rót vào trong cơ thể của Tiêu Nhã Phi
Vào lúc này Tiêu Nhã Phi cảm thấy cảnh giới của bản thân chớp mắt tăng lên vài cấp!
Nhấc tay.
Đâm ra một kiếm!
Trường kiếm xuyên qua lòng bàn tay của gã đàn ông khiến cả cánh tay gã nổ tung, kiếm khí lớn mạnh không dừng lại mà rơi xuống ngực gã!
“AI” Gã hét thảm một tiếng, giống như một miếng giẻ rách bắn ngược ra saul “Đại cai”
Mấy chục tên tu võ đi theo gã đàn ông có mụn ruồi kinh hoàng thất sắc!
“Diệp Bắc Minh, sao anh lại ở đây?”, Tiêu Dung Phi ngã quy xuống đất kinh ngạc kêu lên.
Thân thể mảnh khảnh của Tiêu Nhã Phi run lên, cấp tốc ngoái đầu nhìn lại!
“Đinh” một tiếng, trường kiếm trong tay rơi phịch xuống đất, cô ta vừa ngỡ ngàng vừa mừng rỡ nhìn người đàn ông trước mặt, nước mắt thoắt cái trào ra khỏi hốc mắt, cả người cũng bổ nhào vào trong lồng ngực Diệp Bắc Minh: “Hu hu hu, anh Diệp, thực sự là anh sao!”
“Hu hu hu, em đang năm mơ đúng không? Em nhớ anh, em nhớ anh lắm!”
“Sao anh lại ở đây? Hu hu hu, là giả, đều là giả có đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670411/chuong-4572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.