Chương trước
Chương sau
Vì vậy, tốt nhất mọi người vẫn nên rời khỏi Hỗn Độn Giới đi!” Đế Trần cười khẩy: “Nhóc con, mày ngược lại khá thông minh đó!”

"Nhưng.

Trên gương mặt già nua của Phượng Vương không giấu được nét đấu tranh. Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Tiền bối, đây là tôi nợ Tiểu Cửu!” Nói đoạn.

Ánh mắt lại rơi xuống người Phượng Cửu: “Tiểu Cửu, em quên những gì đã hứa với tôi rồi sao? Đưa người trong tộc của em tới nơi đó đi!”

“Tôi hứa với em, nhất định sẽ sống sót! Ngoan, nghe lời!” "Bắc Minh..."

Phượng Cửu nước mắt rơi như mưa, cắn chặt răng ngà, tha thiết gật đầu: “Được! Em rất ngoan... Tiểu Cửu nhất định sẽ ngoan ngoãn

“Toàn bộ Phượng tộc đi theo tôi!” Sải bước phá không, tiếng Phượng hoàng ngân vang vọng khắp trời!

Hóa thành một con phượng hoàng rực lửa, đập cánh hướng về vết nứt không gian của Hỗn Độn Giới!

“Diệp Bắc Minh, là chúng tôi nợ cậu!”

Phượng Vương liếc Diệp Bắc Minh một cái thật sâu, rồi dứt khoát đưa người của Phượng tộc rời đi.

Diệp Bắc Minh dõi mắt nhìn theo hướng đi của Phượng tộc, xuyên qua khe nứt không gian anh có thể thấy Phượng Cửu lưu luyến liếc anh một cái rồi mới đành lòng rời đi.

Kết giới đóng lại!

“Diệp Bắc Minh, mày đã vừa lòng chưa?”, Đế Trần lạnh giọng hỏi. Diệp Bắc Minh khế mỉm cười: "Cám ơn, tạm biệt!”

Dứt lời liền tiến lên trước một bước, Ảnh Thuấn!

Trong nháy mắt đã xuất hiện ở nơi cách xa vạn mét!

Đế Trần cười dữ tợn: “Muốn đi? Mời lão tổ hãy giữ hắn lại!”

Một giọng nói ực kỳ già nua vang lên: "Nhóc con, là cậu tự mình ở lại? Hay là để lão phu phải ra tay đây?”

Lời này vừa vang thì một thân hình cao hàng tỷ thước hiện ra từ trong hư: không, bao trùm lấy toàn bộ vòm trời.

Một bàn tay khô khốc vươn về phía Diệp Bắc Minh giống như muốn tóm một con kiến.

Đại năng thượng cổ của Ma tộc! Một áp lực vô hình bùng nổ! Lão tổ Thiên Mat

Vô số ma tộc có mặt tại quảng trường Thiên Ma bất giác quỳ sụp xuống đất, điên cuồng dập đầu.

Diệp Bắc Minh khẽ quát: “Tiểu Tháp, ra tay đi!”

Một thanh âm như chuông đồng ngân vang, từ trong cơ thể Diệp Bắc Minh lập tức bộc phát ra một luồng sức mạnh cực kỳ khủng bố!

Lão tổ Thiên Ma chỉ kịp nhìn thấy một tòa bảo tháp cổ kính giống như sao băng lao vút ra khỏi lồng ngực Diệp Bắc Minh, đâm sầm vào cánh tay ông ta!

Cánh tay tức khắc nổ tung! Mưa máu bắn tung tóe.

Nhưng tòa tháp đó không có dấu hiệu dừng lại, mà tiếp tục mang theo khí thế hủy thiên diệt địa không gì ngăn cản nổi đè ép về phía trước!

“Không...

Lão tổ Thiên Ma không cam lòng rít lên một tiếng, toàn thân phát ra một tiếng nổ vang tanh bành tạo thành một màn sương máu nuốt gọn lấy thành Thiên Ma.

“Lão tổ... Làm sao có thể như vậy!”

Đế Trần há hốc mồm kinh ngạc!

“Cái này..."

Đế Ngao cùng Đế Gơ cũng bị doạ cho ngây ngốc, thân thể không kìm được run lẩy bẩy.

Diệp Bắc Minh vậy mà có năng lực giết chế lão tổ Thiên Ma? Vậy tại sao hắn lại phải lấy việc tự sát ra uy hiếp họ?

Thậm chí sau khi hạ gục được lão tổ Thiên Ma, đầu cũng không ngoảnh lại liền co cẳng chạy đi mất!

“Hắn chạy làm cái gì?” Đây là suy nghĩ trong lòng tất cả mọi người lúc này.

Tiếp đó.

Toàn bộ thành Thiên Ma rung chuyển dữ dội, nguồn gốc đến từ nơi sâu nhất trong hoàng cung Thiên Ma, cấm địa Thiên Ma!

Răng rắc!

Kết giới của cấm địa Thiên Ma vỡ nát!

Hơn trăm bóng người giống như sao băng vút bay lên trời, lao ra khỏi cấm địa Thiên Matl

Tựa hồ hơi thở của từng người đều mang sức mạnh của đại năng thượng

“Trời ạ... hơn một trăm vị đại năng thượng cổ? Đầu đuổi theo Diệp Bắc Minh tồi...

“Chẳng trách hắn lại phải chạy... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.