“Tiểu sư đệ!”
Trong nháy mắt Diệp Bắc Minh rơi vào hôn mê, Đạo Đài Luân Hồi cũng biến
mất. Liễu Như Khanh và Đạm Đài Yêu Yêu vội vàng lao tới. Thần hồn của một trăm vị sư phụ cũng biến mất cùng Đạo Đài Luân Hồi.
Tỉnh thần và thể xác của Diệp Bắc Minh đều vô cùng mệt mỏi, hai người lấy ra hàng chục viên đan dược đút cho Diệp Bắc Minh uống.
Nửa tiếng sau. Diệp Bắc Minh mới tỉnh lại: Sư phụ!” “Tiểu sư đệ, sư phụ đã rời đi rồi....", hai mắt Liễu Như Khanh đỏ bừng nói.
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không thể nào, sư phụ chưa chết! Đạo Đài Luân Hồi!”
Sau đó gầm lên một tiếng.
Đạo Đài Luân Hồi lại xuất hiện một lần nữa, nơi bị hư hỏng sớm đã phục hồi Về trạng thái ban đầu.
Điểm khác biệt duy nhất là hàng trăm bia mộ xung quanh Đạo Đài Luân Hồi vẫn còn tồn tại.
“Tượng đài định hình linh hồn!”
Diệp Bắc Minh kích động nói: “Tượng đài định hình linh hồn của các sư phụ vậy mà vẫn còn tồn tại ở lĩnh vực luân hồi của tôi, tiểu tháp, các sư phụ nhất định sẽ được cứu đúng không?”
“Cái này...”
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục có chút chấn động.
Ông ta không ngờ rằng, tượng đài định hình linh hồn của một trăm sư phụ của Diệp Bắc Minh , vậy mà vẫn có thể giữ lại được!
“Nhóc con, bổn tháp cũng không biết đây là chuyện gì!”
“Có điều, theo lý mà nói, thần hồn các sư phụ của cậu thật sư bị tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670334/chuong-4495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.