“Sở Sở, Sở Vị Ương, Mặc Đình Đình ba người này ở cùng một nơi!” “Vương Yên Nhi, Tiêu Tiêu hai người ở cùng nhau!”
“Đại sư tỷ Lạc Khuynh Thành đang ở cùng cha mẹ cậu, họ đang ở Vạn Ma Cốc của đại lục Ma Thiên!”
“Thật tốt, mọi người đều không sao cải!”
Diệp Bắc Minh kích động không thôi, thở phào nhẹ nhõm.
Đột nhiên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lại nói: “Nhóc con, còn một tin tốt nữa!” “Một trăm sư phụ của cậu, bây giờ đang ở đại lục Hắc Thủy Tộc Thủy!” “Bọn họ đã ngưng tụ cơ thể!”
“Cái gì?”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Bọn họ đang ở đâu?”
“Ở phía bắc của đại lục Hắc Thủy Tộc Thủy, cũng chính là bắc vực của biển Hỗn Độn trước đây!”
“Đi nào!”
Diệp Bắc Minh không nói gì thêm, trực tiếp lao về phía bắc vực.
Sau nửa ngày.
Diệp Bắc Minh cứng đờ tại chỗ, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt. Chỉ thấy.
Một ngọn núi cao hàng vạn mét mọc lên tự mặt đất.
Khí thế uy nghiêm hùng vĩ.
Mà đỉnh ngọn núi này chính là đảo Rùa trước đây.
Hàng trăm thân ảnh đứng trên không, bao vây đảo Rùa đến mức không lọt một giọt nước.
Đây chính là một trăm vị sư phụ của Diệp Bắc Minh.
“Sư phụ!”
Diệp Bắc Minh kích động.
“Tốt quá rồi, các sư phụ đã ngưng tụ lại được thân thể, thực sự sống lại rồi!” Đạm Đài Yêu Yêu và Liễu Như Khanh cũng vô cùng phấn khích.
Hai người bước lên, đi về hướng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670327/chuong-4488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.