Trên người Diệp Bắc Minh bạo phát ra một luồng tà khí nồng đậm đến mức có thể vật chất hóa bất cứ lúc nào!
Nhiệt độ của toàn bộ đại sảnh vì câu nói này của anh mà giảm xuống vài độ!
Cơ thể của Uông Hoàn Vũ không kìm được run rẩy, tuy rằng trong lòng cực kỳ phẫn nộ nhưng hắn biết tên nhóc này chắc chắn là một kẻ điên!
“Không được! Mình không thể chết ở chỗ này được! Tên điên này thực sự sẽ giết người đó!”
“Mạng sống của mình rất quý giá, còn quý hơn mạng sống của tên điên này hàng tỷ lần! Mình không thể chết, mình không thể chết! ! ! “
Uông Hoàn Vũ cố gắng kìm nén lửa giận. Vừa xấu hổ vừa phẫn nộ phun ra hai chữ: “Hiểu rồi!”
Diệp Bắc Minh đảo mắt nhìn hướng những người khá có thể đi rồi!”
"Về phần các người,
Bọn họ đều đến vì dị hỏa và Quy Linh đan, sao có thể rời đi?
Lão hòa thượng Đạo Không nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ mặt tràn ngập từ bi: “Chàng trai à, dị hỏa có thể che mờ tâm trí của con người!”
“Cậu không cần đã sai thêm sai nữa, giao ra dị hỏa, thả Uông thí chủ, ăn năn sẽ được miễn tội!”
Sắc mặt Diệp Bắc Minh thoắt cái tối sâm: “Ông không hiểu lời tôi nói phải không?”
“Thí chủ, đừng tiếp tục mắc thêm sai lầm nữa!”
Đạo Không hòa thượng ra vẻ đạo mạo khuyên giải.
Diệp Bắc Minh nhếch môi cười: "Ông cũng muốn chết
Đạo Không hòa thượng từ tốn lắc đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670270/chuong-4431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.