Chương trước
Chương sau
Cô bé giải thích mọi thứ trước mắt một lượt.

Người phụ nữ nghe xong thì không kìm được hít ngược một ngụm khí lạnh: ¡ gì? Ba lão già kia vậy mà đã đạt tới trình độ luyện đan đó rồ

Khi mọi người còn đang thảo luận sôi nổi.

Xung quanh Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng ngưng kết một trường năng lượng cực kỳ hào hùng!

Kỳ lân đang gầm thét ! Phượng hoàng đang reo ca! Chân long gầm rút!

Giây tiếp theo.

“Mở ra cho tai”

Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng gần như đồng thời mở mắt, đan đỉnh ẩm một tiếng mở nắp, tiếng sấm đột ngột từ trên trời giáng xuống!

Từ trong đan đỉnh của mỗi người lao ra một viên đan dược!

Thương Bình lão nhân khẽ quét: “Kỳ Lân Chân Huyết đan! Phẩm cấp, bán bộ linh đan! Kết thành!”

Cổ U bên cạnh cũng đắc ý hét lên: “Phượng Huyết đan! Phẩm cấp, bán bộ linh đan! Kết thành!”

Đại sư Hỏa Mãng cũng không kém cạnh mà cười ngạo nghễ: “Long Huyết đan! Phẩm cấp, bán bộ linh đan! Kết thành!”

Tuy rằng chỉ là bán bộ linh đan nhưng vẫn khiến người ta rung chấn như cũ!

Ba người đồng thời nhìn về phía ông lão áo xám đại diện cho người bảo vệ đảo Rùa: "La lão, đại hội Thiên Đan lần này nên kết thúc rồi đi chứ?”

Con người La lão co rụt lại, quét về phía Diệp Bắc Minh vẫn đang miệt mài chế luyện.

Một lát sau mới gật đầu coi như đồng ý! “Tôi tuyên bố đại hội Thiên Đan....” Đột nhiên.

Một giọng nói hờ hững vang lên: “Cũng không sai biệt lắm! Đại hội Thiên Đan quả thực nên kết thúc rồi!”

Bá tông, Đạo tông, Bảo Kiếm Phong, Lục Thiêu, Sở Y Thủy của Luân Hồi tông.

Hàn Tử Chân, Hàn Tử Linh, Hứa Đại Niên.

Thiên Cơ lão nhân, Hướng Ly Ly, Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi đều ngẩn người nhìn về phía chủ nhân của giọng nói kia, Diệp Bắc Minh!

Lục Thiêu phá lên cười: “Ha ha ha, Diệp Bắc Minh cậu cũng không mở to đôi mắt chó của mình ra nhìn xem!”

“Trong quá trình luyện đan của ba vị tiền bối Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng đều xuất hiện dị tượng thần thú thượng cổ, đây là điềm báo cho linh đan!”

“Cậu đã thua rồi, còn dám sủa bậy?”

“Còn chưa nhìn qua đan dược mà tôi luyện chế ra mà cứ như vậy bị phán thua cuộc rồi?”

“Không cần nhìn nữa, cậu luyện ra đan dược gì thì cũng thua rồi!”, Lục Thiêu lắc đầu chế giễu.

“Nếu như tôi luyện ra Quy Linh đan thì sao?” Diệp Bắc Minh mỉm cười, bàn tay nắm vào hư không! Bùm một tiếng, đỉnh Thái Cực đột nhiên mở ra.

Một viên đan dược màu đỏ bay vọt ra ngoài, lơ lửng giữa không trung, một luồng dược lực như sóng thần lập tức bùng nổi!

Kỳ Lân Chân Huyết đan! Phượng Huyết đan! Long Huyết đan! Bỗng nhiên bị lu mờ thất sắc!

“Không thể nào!!!”

"Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!"

“Tôi vừa nhìn thấy gì vậy?I!I!”

“Trời đất ạ! Quy Linh đan! Tên nhóc này vậy mà luyện chế ra Quy Linh đan rồi!”

Toàn trường thoáng chốc náo động như vỡ trận!

Thương Bình lão nhân ngẩn người! Cổ U ngơ ngác! Đại sư Hỏa Mãng chết lặng!

Bảo Kiếm Phong thì ngỡ ngàng tới mức mí mắt giật giật liên tục!

Sở Y Thủy kinh ngạc há hốc miệng!

Lục Thiêu thì trực tiếp nhảy dựng lên!

Trái tim của Hướng Ly Ly, Lục Linh Nhi, Nghê Hoàng cũng đập điên cuồng như trống dồn, họ giống như vừa bừng tỉnh sau cơn mơ, liều mạng dụi mắt để nhìn cho rõ hơn!

"Sư phụ, người đúng là liệu sự như thần mà!”

Thiên Cơ lão nhân xém chút rớt cả tròng mắt: “Lần này ta thực sự không tính


Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Tôi biết anh sẽ nói như vậy!”

“Cho nên tôi đã luyện ra hai viên!”

Nói đoạn Viên Quy Linh đan thứ hai dùng một đường cong đẹp đế bay ra

khỏi đỉnh Thái Cực rồi lơ lửng giữa không trung khiến tất cả phải trợn mắt kinh ngạc!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.