Hắn kinh hãi nhìn chăm chăm thanh kiếm trong tay Diệp Bắc Minh, hai mắt gần như lồi ra: "Hơi thở thật mạnh mẽ, sức mạnh cũng thật lớn...”
“Sao trước đây chưa từng thấy mày sử dụng thanh kiếm này? Nếu ngay từ đầu mày dùng nó, phòng chửng đã không xảy ra những chuyện phía sau rồi...”
Giọng Tô Cuồng run run.
Nỗi tuyệt vọng ôm trọn lấy trái tim hắn ta.
“Ha ha ha ha... Nếu như không có mày, thì Tô Cuồng tao chắc chắn sẽ là nhân vận chính của thời đại này!”
“Là do Tô Cuồng tao xui xẻo sinh cùng thời với mày!!!” Tô Cuồng nằm bệt xuống đất, nước mắt ứa ra: "Diệp Bắc Minh, tao cầu xin mày một chuyện, đừng chạm tới Giang Tiên Nhi, thật đó... đừng chạm vào cô
ấy...
“Tao vốn dĩ không có quan hệ gì với cô ta, là do mày nghĩ nhiều rồi”, Diệp Bắc Minh lắc đầu.
"Cảm ơn, cảm ơn...”
Tô Cuồng vui mừng khôn xiết, khóe miệng hiện lên một nụ cười!
Ánh sáng trong con ngươi hắn ta dần dần tiêu tan!
Biến thành sự im lặng chết chóc!
Trở lại cửa tiệm của Dị Hỏa tông tại thành Thiên Giai.
Ngoài La Thiên, Vương Quỳnh, Tê Vạn Hạc thì còn có cả Hướng Ly Ly. “Sao cô lại tới đây?”
“Tôi đương nhiên là tới để gặp vị tiền bối cảnh giới Đạo Tổ rồi!” Hướng Ly Ly mỉm cười: “Sao nào? Tôi không nên đến à?”
Nói đoạn cô ta còn quét mắt liếc Vương Quỳnh với vẻ thù địch: “Cô không phải là không thích Y Thủy sao? Sao giờ lại thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670217/chuong-4378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.