Đường Lạc Âm bầu bạn cùng anh trong không gian hư không suốt trăm năm, cho dù không chọc thủng tầng giấy cửa sổ kia.
Nhưng trong lòng Diệp Bắc Minh, vị trí của cô ấy cũng đã không kém hơn nhóm hồng nhan tri kỷ kia rồi!
Anh không chút do dự lao thẳng vào trong hố thiên hỏa! Sóng nhiệt như thiêu như đốt ập tới.
Người có tu vi dưới cảnh giới Bản Nguyên tiến vào nơi này e rằng sẽ trực tiếp bị thiêu rụil
Cho dù cảnh giới Thần Quân như Diệp Bắc Minh, lúc này cũng cảm thấy thần lực đang nhanh chóng bị bào mòn!
Chỉ vừa lao ra ngoài mấy trăm mét, ít nhất đã hao tổn một phần mười sức lực!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lập tức ra tay, một luồng khí hỗn độn tức khắc bao trùm lấy Diệp Bắc Minh, chặn đứng mọi sóng nhiệt!
Sức mạnh lúc này mới không bị hao mòn nữa! “Tiểu Tháp, mau tìm kiếm vị trí của Lạc Âm đi!”
“Năng lượng của nơi này cực cao, dùng thần niệm thăm dò luôn bị quấy nhiễu, tôi cần một chút thời gian, cậu mau đuổi tới khu vực trung tâm trước đi!”
“Được!”
Diệp Bắc Minh không hề chần chừ mà bay thẳng vào trung tâm của hố thiên hỏa.
Một lát sau, anh liền nhìn thấy một màn đầy chấn động! Những tảng đá trên mặt đất thực sự đang bùng cháy!
Lửa cháy rợp trời, giống như cảnh tượng bước ra từ địa ngục!
Lại tiến lên hơn mười dặm, mặt đất dưới chân dần dần trở nên mềm mại hơn! Dung nham xuôi chảy về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670197/chuong-4358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.