Sở Y Thủy hơi do dự, vẫn nói ra một câu: "Diệp công tử, nếu có thể, anh vẫn
đừng nên tham gia cuộc chiến Thiên Giai nữa!" “Tại sao?" Diệp Bắc Minh cau mày.
Sở Y Thủy tất nhiên không thể nói cho Diệp Bắc Minh biết, Sở Nguyên Bá sẽ sắp xếp người nhằm vào anhI
Nên tùy tiện tìm một lý do: "Với thực lực của anh, đừng nói là suất lên đảo trong số mười vạn!"
“Cho dù là trong trăm tỷ người chen vào top một trăm triệu cũng rất khó!” Diệp Bắc Minh cười: "Cảm ơn! Tôi muốn thử xem."
Sở Y Thủy nhìn sâu vào Diệp Bắc Minh, sự tình đã đến nước này, cô ta cũng không tiện nói gì thêm.
Vì thế cô ta nhẹ nhàng rời đi!
Vương Quỳnh đi tới, nửa như cười nửa như không liếc nhìn Diệp Bắc Minh: "Diệp công tử, hãy tận hưởng khoảng thời gian tiếp theo đi!"
Cô ta cũng dẫn người nhà họ Vương nhanh chóng rời đi!
Đúng lúc Diệp Bắc Minh đang nghi hoặc, mấy chục đạo ánh mắt lạnh lẽo khóa chặt anh, sát ý không chút che giấu ập tới!
"Mày chính là tên phế vật dã nhân kia, chính là mày đã giết em trai Bàng Sát của tao?"
Một người đàn ông toàn thân tỏa huyết quang, giọng khàn khàn vang lên! Một hướng khác, một người đàn ông trung niên mặt chữ quốc, đôi mắt đỏ ngầu: "Mày chính là Diệp Bắc Minh phải không? Con trai tao Trần Cảnh Hiên chết
dưới tay mày đúng không?"
"Mày thật tàn độc! Thậm chí ngay cả thi thể nguyên vẹn cũng không chừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670135/chuong-4296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.