Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Cô nghĩ nhiều quá, tôi không có hứng thú với cô ấy." “Haha."
Vương Quỳnh cười duyên: "Tiểu công chúa nhà họ Sở không thể tu võ, đến giờ vẫn chỉ là một người bình thường."
"Hai vị trưởng lão cảnh giới Thần Quân đỉnh phong bên cạnh cô ấy, chính là do nhà họ Sở phái đến bảo vệ cô ấy."
"Thực lực của Diệp công tử không tệ, hẳn là một Luyện Thể Giả đúng không?”
"Tại sao Diệp công tử đột nhiên tán tỉnh tiểu công chúa nhà họ Sở vậy? Chẳng lẽ là để dựa dẫm vào thế lực khổng lồ của nhà họ Sở sao?"
Vương Quỳnh nói thẳng thắn không chút khách khí.
Nhưng Diệp Bắc Minh lại tỏ ra rất kinh ngạc: "Cô ấy không biết võ đạo ư?"
Trong hội trường, một tu võ giả bên cạnh thản nhiên lên tiếng: "Cả thế giới Bản Nguyên này ai mà không biết tiểu công chúa nhà họ Sở không biết võ đạo. chứ?"
"Nhưng lại là báu vật trong lòng bàn tay của cả nhà họ SởI"
"Đúng vậy!"
"Cô Y Thủy có vấn đề về thân thể, bẩm sinh không thể tu võ!"
"Đáng tiếc, một cô gái tốt như vậy, đoan trang hào phóng, ông trời quá tàn nhẫn với cô ấy!"
Mọi người đều lắc đầu.
Vương Quỳnh liếc nhìn Nghê Hoàng bên cạnh: "Diệp công tử, bên cạnh anh đã có một mỹ nữ rồi, đừng có chân trong chân ngoài như vậy nữa chứ?"
"Bọn họ không biết thì không nói, chẳng lẽ cô thật sự không biết hay giả vờ không biết?"
Diệp Bắc Minh cười mỉal
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670128/chuong-4289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.