Chương trước
Chương sau
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Cô nghĩ nhiều quá, tôi không có hứng thú với cô ấy." “Haha."

Vương Quỳnh cười duyên: "Tiểu công chúa nhà họ Sở không thể tu võ, đến giờ vẫn chỉ là một người bình thường."

"Hai vị trưởng lão cảnh giới Thần Quân đỉnh phong bên cạnh cô ấy, chính là do nhà họ Sở phái đến bảo vệ cô ấy."

"Thực lực của Diệp công tử không tệ, hẳn là một Luyện Thể Giả đúng không?”

"Tại sao Diệp công tử đột nhiên tán tỉnh tiểu công chúa nhà họ Sở vậy? Chẳng lẽ là để dựa dẫm vào thế lực khổng lồ của nhà họ Sở sao?"

Vương Quỳnh nói thẳng thắn không chút khách khí.

Nhưng Diệp Bắc Minh lại tỏ ra rất kinh ngạc: "Cô ấy không biết võ đạo ư?"

Trong hội trường, một tu võ giả bên cạnh thản nhiên lên tiếng: "Cả thế giới Bản Nguyên này ai mà không biết tiểu công chúa nhà họ Sở không biết võ đạo. chứ?"

"Nhưng lại là báu vật trong lòng bàn tay của cả nhà họ SởI"

"Đúng vậy!"

"Cô Y Thủy có vấn đề về thân thể, bẩm sinh không thể tu võ!"

"Đáng tiếc, một cô gái tốt như vậy, đoan trang hào phóng, ông trời quá tàn nhẫn với cô ấy!"

Mọi người đều lắc đầu.

Vương Quỳnh liếc nhìn Nghê Hoàng bên cạnh: "Diệp công tử, bên cạnh anh đã có một mỹ nữ rồi, đừng có chân trong chân ngoài như vậy nữa chứ?"

"Bọn họ không biết thì không nói, chẳng lẽ cô thật sự không biết hay giả vờ không biết?"

Diệp Bắc Minh cười mỉal Sở Y Thủy có thể chất Hỗn Độn, sao có thể không biết võ đạo chứ? Loại thể chất này, còn đáng sợ hơn cả thần thể của Vương Quỳnh!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục liếc mắt một cái đã nhìn ra, Sở Y Thủy bây giờ có thực lực Thần Quân đỉnh phong!

Còn kinh khủng hơn cả hai lão giả bên cạnh!

'Vương Quỳnh và Sở Y Thủy thân thiết như vậy, lại không biết ư?

Tuyệt đối không thể nào!

Đôi mắt Vương Quỳnh dao động: 'Chẳng lế tên nhóc này nhìn ra điều gì rồi? Nhưng bề ngoài vẫn bình thản: "Haha, Diệp công tử, anh đang nói gì vậy?" Diệp Bắc Minh hơi bất đắc dĩ, không muốn đánh đố với Vương Quỳnh nữa.

Trực tiếp nói ra một câu: “Nghe nói người bẩm sinh mang thần thể, vừa sinh ra đã có thực lực Chân Thần Cảnh.”

"Cô Vương có cho rằng chuyện này là thật không?” Câu nói vừa thốt ra.

Sắc mặt Vương Quỳnh trầm xuống, giọng nói trở nên lạnh lùng: "Anh có ý gì?"

Diệp Bắc Minh cười nói: "Chỉ cho phép cô đoán tôi là Luyện Thể Giả, nhưng lại không cho phép tôi đoán cô là thần thể bẩm sinh à?"

"Ha ha ha, mấy người thế lực lớn các cô thật là thú vị!"

"Khi bàn luận về người khác thì hùng hồn lắm, ra vẻ nhẹ nhàng thản nhiên, vậy mà nói đến bản thân thì lại nóng nảy lên rồi?"

Mọi người trong hội trường đều kinh ngạc! "Trời ơi... cô Vương là thần thể bẩm sinh ư?" "Thật hay giả vậy?"

Vô số ánh mắt nóng hừng hực!


Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Là cô đùa trước đấy!"

"Hoàng Nhi, chúng ta đi thôi."

"Hoàng Nhi?'

Đôi mắt đẹp của Nghê Hoàng lóe lên tia vui mừng kinh ngạc, nhanh chóng theo sau Diệp Bắc Minh rời đi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.