Chương trước
Chương sau
Anh vô thức quay đầu lại.

Những người ở hành lang nhường ra một lối đi.

Đứng ở cuối đường là một người phụ nữ tỏa ra ánh sáng thân kỳ, cô ấy chỉ đứng ở đó thôi cũng trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Giây phút nhìn thấy người phụ nữ đó.

Máu trong người Diệp Bắc Minh sôi sục, anh kinh ngạc hỏi: “Tiểu tháp! Sao vậy? Khí huyết trong người tôi vậy mà lại có phản ứng?”

Thần niệm của tháp Càn Khôn Trấn Ngục quét qua: “Tên nhóc, thể chất của người phụ nữ này rất mạnh!”

“Là thần thể trong truyền thuyết!”

“Thần thể?”

Diệp Bắc Minh khế động”: “Hỗn độn thể ư?” “Không phải? Hỗn độn thể không dễ gặp vậy đâu!”

Tháp Diệp Bắc Minh muốn lườm anh một cái, đáng tiếc không làm được: “Võ giả tu giành tới cảnh giới Chân Thần mới có thể ngưng tụ thần thểi”

“Loại người có thần thể bẩm sinh này, về cơ bản khi sinh ra đã có cảnh giới Chân Thần!"

“Bọn họ tu võ, không phải bắt đầu từ võ giả, gần như bỏ qua tất cả cảnh các cảnh giới trước đó”.

“Trực tiếp bắt đầu từ cảnh giới Chân Thần!” “Wãi shitI” Diệp Bắc Minh không nhịn được mà chửi thề, anh thật sự chấn kinh.

“Vừa mới ra đời đã là cảnh giới Chân Thần? Tôi đến bây giờ mới là cảnh giới Thần Hoàng đấy!”

“Vậy chẳng phải những người sở hữu thần thể, chỉ cần tăng lên ba cảnh giới là lên Thần Hoàng rồi?”

“Đúng vậy!”

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của tháp Càn Khôn Trấn Ngục, khóe miệng Diệp Bắc Minh khẽ giật.

Biết bao nhiêu võ giả cả đời cũng không đạt đến cảnh giới Chân Thần ấy!

Mà lại có những người vừa sinh ra đã ở cảnh giới đó rồi, đúng là tức chết đi mài

Đột nhiên.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh ngạc: “Con mẹ nó! Thằng nhóc cậu vận khí tốt thật đấy!”

“Sao vậy?”

Diệp Bắc Minh ngây ra: “Tiểu tháp, ông không phải vẫn luôn thận trọng sao? Sao cũng có lúc ngạc nhiên đến vậy?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không tin được mà nói thuyền này có một hỗn độn thể!”

hằng nhóc, trên chiếc

“Cái gì?”

Diệp Bắc Minh cũng kinh ngạc: “Thật hay giả vậy? Vận may của tôi tốt thế à!"

“Đại tiểu thư! Sao cô lại đến đây?” Lưu trưởng lão thầm kêu lên. Sau đó trừng mắt với người bên cạnh cô gái một cái.

Người bên cạnh cũng không biết làm sao, trong lòng không biết tại sao tiểu thư lại xuất hiện trên con thuyền này.

Cô gái liếc mắt sang Bàng Sát bên cạnh: “Rất rõ ràng, vị công tử này đem người xông vào nơi người khác ở, đối phương bị buộc phải ra tay tự vệ!”

“Lưu trưởng lão, thái độ nhân nhượng cho khỏi phiền này của ông, quả thực có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức!”

“Nhưng nếu tin tức truyền ra ngoài, ai còn dám ngồi lên thuyền của Vương gia chúng ta nữa?”

Lưu trưởng lão bị dọa đến ngã ngồi ra đất, mồ hôi rơi như mưa: “Đại tiểu thư, là lỗi của tôi, xin cô cho tôi một cơ hội!”

Mọi người đều sững sờ.

Đường đường là cảnh giới Thần Quân đỉnh phong, vậy mà lại bị một cô gái dọa cho quỳ xuống?

“Đây là ai?”

“Đại tiểu thư... Vương gia. Lẽ nào là đại tiểu thư của Vương gia ở Thiên Giới Đảo?”

“Con mẹ nó... khó trách khí tức lại mạnh mẽ như vậy!” Đám đông tặc lưỡi.

Ánh mắt họ dán chặt vào cô gái, loại nhân vật lớn cỡ này, cho dù họ có đủ tư cách lên Thiên Giới Đảo cũng chưa chắc đã có tư cách nhìn mặt một lần.


Bàng Sát vành mắt đỏ hoe, gầm giọng hét lên: “Tiện nhân! Muốn giết tao ư? mày dám giết tao...”

“Muốn chết, lại dám nhục mạ đại tiểu thư?”

Người phụ nữ phía sau hai người đàn ông trung niên tiến lên một bước, trực tiếp bóp nát miệng Bàng Sát.

Phế đi đan diền của hắn ta. Sau đó kéo xuống như một con chó chết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.