Lạnh lẽo!
Thấu xương!
Tử vong!
Ba cỗ khí tức đồng thời ập tới! "Không..."
Đồng tử của Bàng Sát co rút mạnh, vội vàng lắc đầu: "Tiền bối không sai, là tôi sai rồi!"
"Là vừa rồi tự tôi bất cẩn ngã đập trúng!"
"Như vậy mới đúng." Lão giả cười một tiếng đầy ẩn ý, rất hài lòng với câu trả lời này.
Quét mắt nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Diệp Bắc Minh: "Lão phu phụ trách con thuyền này đưa các người đến dưới đảo Thiên
Giail"
"Lão phu không muốn xảy ra chuyện gì, nếu ai làm lão phu không vui, thì đừng trách lão phu làm người đó không thoải mái!"
Nói xong. Hai lão giả trực tiếp rời đi!
Bàng Sát nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, sát ý không hề che giấu: "Đồ dã nhân, mày gan lắm!"
"Bàng Sát tao nhớ kỹ mày rồi! Không sợ chết thì cứ theo tao lên thuyền, cho dù mày xoay người bỏ chạy thì bố mày cũng có vạn cách tìm ra mày!"
"Cái tát này, bố mày nhớ kỹ, chẳng bao lâu sẽ trả lại mày gấp trăm vạn lần!!!" Hắn ta xoay người, chen vào hàng ngũ phía trước!
Nghê Hoàng hơi lo lắng: "Diệp đại ca, làm sao bây giờ? Chờ chuyến sau nhé?"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không sao, lên thuyền thôi!"
Hai người xếp hàng trước sau, nửa tiếng sau cuối cùng cũng đến lượt lên thuyền.
"Vé lên thuyền mỗi người một trăm khối Tinh Thần thạch!"
"Tinh Thần thạch là gì?" Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Người đàn ông trung niên ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670120/chuong-4281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.