Ngay khoảnh khắc con dao găm sắp cắt đứt cổ họng Nghê Hoàng, Diệp Bắc Minh giơ tay nắm lấy lưỡi dao!
Xoetl
Máu tươi tuôn ra, nhuộm đỏ váy dài của Nghê Hoàng!
"Diệp đại ca..."
Nghê Hoàng sợ đến sửng sốt, vội vàng buông dao găm ra. Diệp Bắc Minh cũng nhìn ra, con dao găm này vô cùng sắc bén! Nghê Hoàng thực sự muốn tìm đến cái chết!
Anh giận dữ gầm lên: "Nghê Hoàng, cô đang làm gì vậy? Gô thực sự muốn chết saollI"
Bị Diệp Bắc Minh quát mắng, Nghê Hoàng lập tức khóc òa: "Là tôi hại chết cô Đường, chỉ có thể lấy mạng đền mạng thôi!"
"Tôi không cố ý mà, tôi thực sự không ngờ tình hình của cô ấy nghiêm trọng như vậy!"
“Toi không muốn biến thành một người phụ nữ xấu xa trong lòng anh, Diệp đại ca hãy để tôi chết đi!"
Diệp Bắc Minh thở dài một hơi, lắc đầu bất đắc dĩ: "Nghê Hoàng, cho dù cô chết thì có thể cứu cô Đường trở về không?"
"Lui một vạn bước mà nói, cô Đường cũng chưa đến mức chắc chắn phải chết!"
"Diệp đại ca, thật sao?” Đôi mắt Nghê Hoàng lóe lên tia kích động, nhìn Diệp Bắc Minh đầy hy vọng!
Diệp Bắc Minh đang trao đổi với tháp Càn Khôn Trấn Ngục: "Tiểu tháp, có thể tìm ra vị trí của Đường Lạc Âm không?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Cô ta đã rời khỏi Đại lục Hỗn Độn, bổn tháp đã truy tìm được khí tức của cô ta, có lẽ đã trở về thế giới Bổn Nguyên rồi."
Diệp Bắc Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670118/chuong-4279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.