Ngẫm lại cũng đúng.
Với dung mạo và địa vị của Nghê Hoàng, lại luôn kề cận với anh Diệp.... thì mối quan hệ giữa họ sao có thể bình thường được đây?
Nhìn thấy biểu cảm này của Đường Lạc Âm, Nghê Hoàng khẽ cười: “Được rồi cô Đường à, cô cũng đừng nản lòng”.
“Bên cạnh Bắc Minh còn có rất nhiều phụ nữ, anh ấy còn có hai cô con gái nữal”
“Mọi người đều là phụ nữ với nhau, vậy tôi cứ nói thẳng vậy, nếu cô cũng thích anh ấy tôi sẽ không để ý”.
“Ngược lại hoa Tam Thế gì đó, cô đã biết nó ở trên Thiên Giới đảo thì hoàn toàn có thể tự mình đi tìm!”
“Như cô thấy đó, tình hình ở đây rất phức tạp, anh Diệp có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết!”
“Hơn nữa anh ấy còn có chuyện liên quan tới sư phụ, sư tỷ, việc của Hoa tộc đều chưa xử lý xong, thời gian mười ngày chưa chắc đã đủ!"
Nghê Hoàng nghĩ thầm nếu có thể thuyết phục Đường Lạc Âm rời đi là kết quả tốt nhất!
Đường Lạc Âm khẽ cắn cánh môi đỏ mọng, im lặng mà gật đầu.
Dường như đã hạ quyết tâm nào đó!
Nghê Hoàng nhanh chóng chuyển đề tài: thế nào vậy?”
Đúng rồi, hai người gặp nhau như
“Chuyện về hoa Tam Giới cô còn chưa nói đó!”
Đường Lạc Âm không chút giấu diếm thuật lại chuyện mình đã cứu mạng bố mẹ của Diệp Bắc Minh cho Nghê Hoàng nghe.
Hơn nữa cô chỉ còn sống được chưa đầy một tháng, nên liền đem chuyện cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670113/chuong-4274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.