Chương trước
Chương sau
Bang!

Mặt đất rung chuyển.

Khói bụi cuồn cuộn, mọi thứ trở nên im lặng đến đáng sợ. Đợi cho đến khi khói tan.

Nơi bị chân Thiên Cẩu đè xuống trực tiếp bị lõm xuống, Diệp Bắc Minh đã biến mất không dấu vết.

“Ha ha hai” “Chỉ thế thôi sao? Quá yếu!” Đám người Tù Tộc cười lớn.

Vẻ mặt Tù Sư nghỉ hoặc: “Thằng nhóc đó chết rồi sao? Chết dễ dàng như vậy?”

Sau đó lại nghĩ: “Cũng đúng, thằng ranh đó có lợi hại thế nào thì cũng không phải là đối thủ của cảnh giới Thần Quân!”

Đột nhiên. Rầm! Âm thanh của kiếm khí truyền tới.

“Phụ

Tất cả người của Tù Tộc đều quay lại nhìn, vừa hay thấy được cảnh tượng này.

Máu tươi bay tung tóe, cái đầu chó trong ba cái đầu kia nổ tung.

Hai cái đầu còn lại cảm thấy đau đớn, kêu lên một tiếng thảm thiết: “A... đầu của tôi!”

“Trời ơi

Tộc nhân Tù Tộc run rẩy vì sợ hãi, sửng sốt nhìn chàng trai trẻ đang nắm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay.

Hắn không những không chết mà còn chặt đứt một cái đầu của lão tổ. Đây là quái vật gì vậy? “Tiểu súc sinh, mày phải chết!”

Đôi mắt của đầu rắn và đầu rùa đỏ ngầu, phát ra oán khí vô tận, giống như phát điên lao về phía Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh khẽ híp mắt.

Khí tức của lão tổ Tù Tộc rõ ràng đã giảm xuống, từ cảnh giới Thần Quân trung kỳ xuống chu kỳ.

Cảm giác áp bức càng không bằng lúc trước.

“Chặt cái đầu rắn này trước!”

Diệp Bắc Minh không chút sợ hãi, bước lên một bước. Khi lão tổ Tù Tộc giết về phía anh, thuấn ảnh, biết mất. Sau đó anh xuất hiện phía sau lão tổ Tù Tộc.

Phập!

Kiếm trong tay được vung ra, mọi thứ diễn ra quá nhanh. Bùm!

Đầu rắn nổ tung.

“Chém đứt cái đầu rùa này nữa!”

Kiếm thứ ba lao tới, không chút dè dặt, kiếm khí mang theo năng lượng sấm sét, sát khí như bao trùm thiên địa.

Phụt!! Đầu rùa nổ tung! Thân thể ngã xuống đất. Toàn hiện trường yên lặng như chết.

“Lão tổ, chết rồi... sao có thể chứ...”, thân thể Tù Sư cứng đờ, không ngừng run lên.

“Thình thịch...”

Mười mấy vạn người của Tù Tộc bị dọa đến mức tim như nổ tung, nhìn trân trân vào thi thể không đầu của lão tổ!

Đầu óc họ trống rỗng.

Ai mà nghĩ tới, Diệp Bắc Minh con mẹ nó lại dùng ba kiếm giết chết lão tổ của họ! 


“Lế nào anh ấy thật sự là người được chọn? Vận khí chỉ tử... không được, mình nhất định phải có được anh ấy! Nếu như bỏ lỡ cơ lần này, cả đời Nghê Hoàng mình sẽ không bao giờ gặp được một người đàn ông như vậy nữa!”

Ngực Nghê Hoàng phập phồng vì hưng phấn. Đôi mắt đẹp lóe lên một tia kiên định.

Cho dù hiện tại Diệp Bắc Minh có bao nhiêu phụ nữ, tương lai có lại thêm bao nhiêu người.

Chỉ cần bên cạnh người đàn ông này có chỗ đứng cho cô, đời này của cô cũng đáng rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.