Thủy Tổ Ma Đao biết mình không phải là đối thủ của Hà Tinh Hà liền xoay người chạy trốn.
“He he, thứ mà ông đây nhìn trúng, mày có thể chạy thoát sao?” Bàn tay hắn ta bắt lấy.
Lòng bàn tay khổng lồ được ngưng tụ bằng ma khí màu tím, nắm chặt lấy Thủy Tổ Ma Đao không buông.
Hà Tinh Hà bước lên, nắm lấy chuôi Thủy Tổ Ma Đao: “Đầu hàng cho ông, hoặc ông đây sẽ phá hủy mày!”
Thủy Tổ Ma Đao giấy giụa mấy cái rồi hoàn toàn im lặng.
Hà Tinh Hà nhổ lên đao một ngụm máu, trực tiếp liên kết với thần hồn của mình.
“Chúc mừng công tử”.
Ba người lão Chu đồng thanh mở miệng chúc mừng.
“Ha ha hai”
Hà Tinh Hà nghịch Thủy Tổ Ma Đao, nhìn hoa văn trên thân đao, yêu thích không thôi: “Thật là một thanh đao tốt! Thật tốt! Chỉ là không biết giết người có nhìn thấy máu không!”
Đột nhiên!
Lão Chu cau mày nói: “Công tử, trận pháp ở cửa động đã bị phá hủy!”
“Thằng ranh đó tới rồi!”
“He hel”
Hà Tinh Hà nheo mắt nhìn hướng Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền: “Nếu sau khi thằng ranh đó đến, phát hiện ra cha mẹ mình đã bị chặt đầu, không biết hắn có kinh ngạc không nhỉ??”
Hắn không hề do dự, giơ Thủy Tổ Ma Đao lên chém về phía hai người.
VútI
Đao khí hung hãn lao tới.
“Lam Nhi mau tránh ra!”
Dạ Huyền gầm lên một tiếng, không chút do dự đứng trước mặt Diệp Thanh Lam, toàn bộ sức mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670077/chuong-4238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.