Chương trước
Chương sau
Nhưng lại không xâm nhập vào trong thân thể của chú chó đó!

"Chó địa ngục?”

Diệp Bắc Minh sững người.

Thứ trước mặt anh vậy mà là một con chó địa ngục. So với chó địa ngục của bản thân thì nhỏ hơn một nửa.

Hơn nữa cũng không hung tợn và đáng sợ như chó địa ngục của anh!

Nghe thấy tiếng than ngạc nhiên này của anh, gương mặt của cô gái ngập tràn ngạo nghễ: “Hừ, anh vẫn có chút kiến thức đó!”

“Không sai, đây chính là chó địa ngục! Chó địa ngục cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa còn vô cùng đặc biệt, nó có thể không bị hạn chế bởi Dương giới và Minh

giới, có thể tự do đi lại”.

“Nghe nói chó địa ngục còn là thú cưng của Minh Vương Hades, nó có thể nuốt chửng tất cả quái vật”.

“Đối với những vật tà ác kia càng là trấn áp tuyệt đối”.

“Càng càng quan trọng hơn nữa là, nó có thể ngửi được mùi “sinh khí, chỉ cần anh có đồ vật của người mình cần tìm, nó có thể giúp anh tìm ra vị trí của người đớ..

Cô gái nói đầy hùng hồn.

Diệp Bắc Minh hai mắt sáng rỡ: “Tôi nhớ ra rồi, trước đó khi tôi bị truy lùng bọn họ lợi dụng chó địa ngục mới tìm được vị trí của tôi!”

“Tiểu Tháp, sao ông lại không nghĩ tới điều này vậy?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục tức giận phàn nàn: "Nhóc con, tôi cũng không phải vạn năng! Tôi làm sao biết được năng lực của con chó địa ngục con cỏn đó đây?”

“Tôi cũng chưa từng nuôi qua chó địa ngục bao giời”

“Hì hì, còn có chuyện mà chú Tháp đây không biết à?”, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục cười cười nói.

Diệp Bắc Minh đột nhiên lóe lên một ý nghĩ: “Tiểu Hỏa, ra đây!”

Chó địa ngục lao ra khỏi túi càn khôn, chạy nhanh đến bên cạnh chân Diệp. Bắc Minh như một làn khói, lắc lắc đầu.

“Chó địa ngục? Sao anh cũng có chó địa ngục vậy?”, cô gái tỏ vẻ không dám tin.

Đột nhiên.

“Gâu...”

Chó địa ngục sủa lên một tiếng, giống như phát hiện con chó địa ngục bên cạnh cô gái, nó lao nhanh tới.

Hai con chó địa ngục đánh hơi lẫn nhau, sau đó con chó của cô gái hơi cúi thấp xuống.

Con chó địa ngục của Diệp Bắc Minh đặt hai chân lên người con chó của cô gái.

Giây tiếp theo.

Hình ảnh quá đẹp, không thể miêu tả được.

“A... chúng mày đang làm gì vậy?”

Cô gái kêu lên, khuôn mặt xinh đẹp nóng bừng lên, dùng hai tay che mắt. Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: “Mẹ kiếp...”

“Đừng ngây ra nữa... nhanh chóng tách bọn chúng ra”, cô gái lo lắng giậm chân.

Diệp Bắc Minh cũng vội vã hô lên: “Tiểu hỏa, quay lại ngay!”


Trên cổ tay hay người đều có vết thương.

Máu tươi từ đó chảy vào những kế hở của tế đàn.

Phía dưới tế đàn.

Một thanh niên sắc mặt lạnh lùng lên tiếng: “Sự kiên nhẫn của tôi đã đến cực hạn!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.