Đột nhiên, hồ Đúc Kiếm rung chuyển dữ dội, bảy người ngẩng phắt đầu lên. Căn chặt môi, khuôn mặt trắng bệch!
Trong mắt Vương Như Yên ngấn lệ: “Tiểu sư đệ đến rồi...”
“Nhảy đi!"
Thiên Nhận Băng hít sâu một hơi.
“Chờ một chút!”
Môi Vương Như Yên cắn đến bật máu: “Có thể gặp tiểu sư đệ lần cuối không...”
Thiên Nhận Băng ngẩng đầu, trong mắt cũng tràn đầy sự lưu luyến: “Thập sư muội, em muốn để tiểu sư đệ nhìn thấy chúng ta tế kiếm sao?”
“Em... thôi vậy...”
Cơ thể Vương Như Yên run lên, nhắm mắt lại!
Bước ra một bước!
Thân thể mềm mại rơi xuống hồ dung nham nóng bỏng!
Sáu người còn lại thấy vậy, cũng bước ra một bước!
Giây tiếp theo.
Xet——I
Một đạo kiếm quang phóng lên trời, cả dấy núi đều rung chuyển!
Luồng kiếm khí khổng lồ nhuộm đỏ cả bầu trời, một luồng kiếm ý ập đến!
Đột nhiên, một tu võ giả trong số đó kích động nói: “Là phía sau núi! Nơi đó năm xưa từng là hồ Đúc Kiếm của Ngự Kiếm Tông, chẳng lẽ có trọng bảo xuất thế?”
“Cơ hội đến rồi!!!"
“Đi, đi xeml”
Mấy người nhanh chóng lao về phía sau núi!
Gần như cùng lúc đó, trái tim Diệp Bắc Minh đau nhói!
“Phụt!!!”
Anh phun ra một ngụm máu tươi: “Sư tỷ... em cảm nhận được khí tức của sư tỷ, chuyện gì xảy ra vậy?”
“Tiểu Tháp, chuyện gì vậy?!!!”
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục sững sờ, giây tiếp theo bỗng hô lên: “Chết tiệt! Nhóc con, mấy vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670049/chuong-4210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.