Kẹt kẹt kẹt kẹt!
Xương cốt trong cơ thể Diệp Bắc Minh chấn động dữ dội, như sắp tan vỡ bất cứ lúc nào!
“Phụt..."
Một ngụm máu tươi phun ral
Tiêu Phi Yên và Nguyên Thi Vũ kinh hãi, vừa định ra tay cứu người. Bỗng nhiên.
Vù!
Trên cơ thể Diệp Bắc Minh tỏa ra một tầng quang mang đen kịt, hầu như không thể nhìn thấy!
Khí Hỗn Độn! Ngay khi nó xuất hiện, áp lực từ Tháp Đế Gốt bỗng nhiên biến mất!
Diệp Bắc Minh lau sạch máu tươi nơi khóe miệng: "Tháp nhỏ, lúc quan trọng vẫn phải trông cậy vào mày đấy!"
Giây lát sau.
Diệp Bắc Minh trực tiếp xông lên Tháp Đế Gốt, đến trước một cây giáo dài mới toanh: "Không tồi, lấy mày!"
Anh nâng tay chộp lấy!
Cây giáo dài muốn chống cự lại, một luồng khí Hỗn Độn bao trùm lên nó! Cây giáo chỉ run rẩy nhẹ một chút, đã bị Diệp Bắc Minh nhét vào túi! "Thằng nhóc lại được một thanh vũ khí nữa rồi!"
"Khi thật! Cùng một ngày mà được hai thanh vũ khí Thông Linh, thằng nhóc. này nghịch thiên quá rồi!" Phía dưới có nhiều tu võ giả nhìn với vẻ ghen ty.
"Chuyện gì vậy?" "Sao hắn chưa xuống?"
"Nhìn kìa, thánh tử Ma tộc lại muốn tiếp tục leo lên trên nữa!" Có người kinh hãi kêu lên.
Mọi người kinh ngạc nhận ra, sau khi Diệp Bắc Minh đạt được một thanh vũ khí Thông Linh, Tháp Đế Cốt lại không hề đẩy ngã anh xuống!
Trái lại, anh tiếp tục leo lên tầng cao hơn của Tháp Đế Cốt!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670033/chuong-4194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.