Chương trước
Chương sau
Khi mở ra huyệt mộ Hỗn Độn trước mặt Nghê Hoàng và Lục Linh Nhi, hai người kinh ngạc nhìn vào trong không gian xám mờ, chín mươi chín bia mộ liên tiếp bay ra!

“Đây là..”

Hai người kinh ngạc mở to đôi mắt, ôm chặt cái miệng nhỏ không dám tin!

“Cậu nhóc, chúng tôi cũng muốn mượn dùng tổ địa Hoa tộc!”

“Có thể sống lại, thật tốt quá!”

Bia mộ của thần chủ tuyệt thế và Long Đế cùng bay ra, một trăm linh một bia mộ xếp hàng ngay ngăn trên bãi đất trống rộng lớn phía trước!

“Chuyện gì vậy?”

“Bia mộ lại biết nói? Các người là ai?”

Nghê Hoàng và Lục Linh Nhi bị chấn hãi cực lớn.

Diệp Bắc Minh Hoa tộc quay đầu nhìn hai người một cái, không giải thích nhiều: “Đây là bia mộ của một trăm linh một sư phụ của tôi, còn là đại năng thượng cổ của Hoa tộc!”

“Đại năng thượng cổ của Hoa tộc?”

Lục Linh Nhi mở to đôi mắt: “Chẳng phải Hoa tộc đã bị diệt tộc rồi sao? Chẳng lẽ tàn hồn của họ vẫn còn sống?”

Diệp Bắc Minh nheo mắt, một luồng sát ý khóa chặt Lục Linh Nhi: “Chú ý ngôn từ của cô, còn dám ăn nói bừa bãi, tôi sẽ tiễn cô lên đường!”

Lục Linh Nhi ngẩn người.

Nổi lên cơn lửa giận: “Anh muốn giết tôi? Tôi là công chúa của Thần Quốc Hỗn Độn đấy!”

“Công chúa cái gì, Thần Quốc Hỗn Độn sắp diệt vong rồi!”,Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng khinh thường.

“Anh!” Lục Linh Nhi tức đến đỏ mắt, như sắp òa khóc.

Cha đỡ đầu quát một tiếng: “Nhóc con, cô bé này là con gái của Lục Thiên 'Thần phải không? Đừng ức hiếp người ta!”

Ti sư đã nói, Hoa tộc diệt vong không liên quan gì đến Lục Thiên Thần!”

“Năm đó là Lục Thiên Thần giúp đỡ, thần hồn của chúng ta mới có cơ hội được luân hồi!”

“Lục Thiên Thần liệt Hoa tộc vào lời cấm ky, cũng là vì để người của Thần Quốc Hỗn Độn không bàn tán về Hoa tộc, tránh nhắc lại chuyện cũ khiến người ta phát hiện bí mật chúng ta chưa chết!”

Diệp Bắc Minh khế động trong lòng, nhưng không nói gì.

Giọng của cha đỡ đầu tiếp tục vang lên: “Con cũng không nghĩ xem, nếu Lục Thiên Thần muốn diệt chúng ta, tổ địa Hoa tộc làm sao lại ở dưới đế cung của nhà họ Lục chứ?”

Diệp Bắc Minh thu lại sát ý.

Nghe thấy lời này, Nghê Hoàng cứng đờ tại chỗ!

Vua tàn sát nói: “Tăng cảnh giới! Cảnh giới của con thực sự quá thấp!”

“Nhóc con, theo lý mà nói thì con vô địch trong cùng cảnh giới, chỉ là vì con vượt cấp giết địch quá khủng bối”

“Cho nên mới dẫn đến cảnh giới không theo được, thì đã đến thế giới cấp cao hơn!”

“Nếu theo kế hoạch của vi sư, ít nhất còn cần một ngàn năm nữa mới có thể đến Thần Quốc Hỗn Độn!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.