“Lục Thiên Thần gần trăm năm nay chưa từng lộ diện, lão phu đoán có lẽ ông ta sớm đã qua đời!”
“Mười ngày trước chẳng phải có tên nhóc tên là Diệp Bắc Minh điên cuồng gọi ra hai chữ Hoa tộc sao? Khiến hai người các ông suýt nữa chết dưới pháp tắc cấm ky phải không?”
Tiêu Trấn Quốc cười ha ha nhìn lão Hà và Bạch Tông Hài
Khuôn mặt già của hai người tối sầm lại, hơi lúng túng!
Tiêu Trấn Quốc tiếp tục nói: “Pháp tắc cấm ky còn tác dụng, tôi thấy sâu trong đế cung không có phản ứng gì!”
“Thậm chí, ngay cả chút cảm ứng cũng không có, chắc chắn Lục Thiên Thần đã chết!”
Lão Hà tức đến buột miệng mắng chửi: “Mẹ kiếp! Lục Thiên Thần, Dạ Thần, Diệp Bắc Minh... sao cái tên đều có chữ Thần?”
“Lão phu ghét cái tên này, đợi chúng ta lật đổ tất cả, tôi sẽ giết hết toàn bộ những người có chữ Thần trong tên ở Đại Lục Hỗn Độn!”
Đi quanh một vòng Đế Đô, cũng không mua được vũ khí thông linh. Vật này cần tinh huyết của võ giả truyền vào!
Người bình thường sau khi nuôi dường vũ khí thành thông linh, vốn sẽ không mang ra bán!
Buổi tối, Diệp Bắc Minh và Nguyễn Thanh Từ về phòng. Vừa đẩy cửa đi vào! Đột nhiên.
Diệp Bắc Minh cảm thấy trong phòng có người, anh che chắn Nguyễn Thanh Từ ở phía sau rồi khẽ quát một tiếng: “Kẻ nào? Ra đây!”
Một giọng nữ uy nghiêm vang lên: “Dạ Thần, cậu rất cảnh giác đấy!” “Hy vọng bản hậu không tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669983/chuong-4144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.