Chương trước
Chương sau
Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Trương Đạc rất hiểu chuyện lùi ra ngoài cửa: “Diệp tông chủ, tôi canh ở ngoài cửa, anh nghỉ ngơi đi”.

“Đợi đến hội đấu giá bắt đầu thì tôi gọi anh”.

Đóng cửa lại.

“Diệp Bắc Minh đáng chết này!”

Trương Trác Nhã vừa thay một chiếc váy sạch sẽ, tức đến tát cho nha hoàn hầu hạ đến miệng chảy máu!

Lúc này.

Một người đàn ông trung niên đi vào phòng: “Con gái, gọi bố đến gấp thế làm gì?”

Lướt nhìn nha hoàn ngã ngất xỉu một cái: “Nổi giận thế làm gì?”

“Chỗ bố còn có mấy vị khách quý, con có chuyện gì thì nói mau lên, bố còn phải về tiếp khách”.

Nhìn thấy Trương La Vân đi vào, Trương Trác Nhã trực tiếp nói: “Bố à! Diệp. Bắc Minh đang ở Dịch Bảo Các chúng ta!”

“Cái gì, Diệp Bắc Minh, Diệp Nam Thần...”

Trương La Vân vừa lên tiếng, cơ thể lập tức run lên: “Đợi đã! Con nói ai?” “Tông chủ Thái Dương Tông, Diệp Bắc Minh?”

“Đúng thế!”

Trương Trác Nhã gật đầu.

Trương La Vân hít khí lạnh: “Suýt! Sao tên sát thần đó lại đến đây? Con gái, con không đắc tội với hắn chứ?”

Trương Trác Nhã lắc đầu: “Con gái không đắc tội với hắn! Nhưng hắn khiến con gái mất hết mặt mũi!”

“Sau này con gái không thể gặp ai được nữa, tôi phải bắt hắn trả giá!” Trương La Vân vội ngăn cản: “Con gái, con đừng làm bừa!”

Trương Trác Nhã nói: “Đã muộn rồi! Con đã thông báo cho người của nhà họ Trần và năm đại thần tông”.

“Con...

Trương La Vân tức đến chân: “Con điên rồi! Đắc tội với tên sát thần đó,

chẳng may hắn đại khai sát giới... “Bối”

Trương Trác Nhã sầm mặt: “Có biết tại sao bao nhiêu năm nay, bố vẫn luôn dậm chân tại chỗ ở nhà họ Trương không?”

“Chính là vì tính cách e dè sợ sệt của bố, nếu lần này chúng ta khiến Diệp Bắc Minh hoàn toàn ở lại Dịch Bảo Các!”

“Thì nhà họ Trần và năm tông môn nợ chúng ta một ân tình, bố sẽ là gia chủ kế nhiệm của nhà họ Trương”.

Trương La Vân bình tĩnh lại!

Ông ta suy nghĩ một lát, cau chặt mày: “Nhưng, sát danh của tên nhóc đó...”

“Bố!”

Trương Trác Nhã gọi một tiếng: “Bố sợ cái gì?”


“Hôm nay con đã gặp Diệp Bắc Minh, ngoài vẻ đẹp trai ra thì tất cả đều rất bình thường, không có gì đáng sợi”

“Hơn nữa không cần chúng ta ra tay! Chúng ta chỉ cần dụ hẳn vào phòng nghỉ của khách quý, rồi mở trận pháp của phòng nghỉ ngơi giữ hắn đến khi người của nhà họ Trần và năm thần tông đến...”

Trương La Vân vẫn do dự: “Chẳng may...”

“Không có chẳng may!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.