Nhân thời gian bế quan dưỡng thương, anh đã dung hợp toàn bộ xương Chí Tôn!
Ngày cả sáu chiếc long cốt Chí Tôn có được từ chỗ Đường Hạo cũng bị Diệp Bắc Minh cùng dung hợp vào máu thịt thân thể!
Hiện giờ độ mạnh cơ thể anh đã đạt đến một mức độ khủng bố!
“Sao không thấy Tâm Nhi và Nặc Nhi?”, Diệp Bắc Minh nghỉ hoặc.
Nụ cười trên khuôn mặt mọi người đều biến mất.
Vẻ mặt Đông Phương Xá Nguyệt đầy lo lắng: “Bắc Minh, hôm đó sau khi anh hôn mê, có một sinh vật khí tức khủng bố xé rách không gian, thò ra một bộ vuốt màu vàng kim đã bắt Tâm Nhi và Nặc Nhi đi!”
“Ngay cả Côn Luân Hư thượng cổ cũng bị sinh vật đó mang đi!”
Diệp Bắc Minh sầm mặt.
Lúc lục soát thần hồn của mười ba phật tử, anh đã thấy vật này!
Chẳng lẽ sau khi thời gian không gian quay ngược lại, chuyện này vẫn xảy ra?
Lúc này, giọng của kiếm Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Chủ nhân, sinh vật này tên là Đại Bàng Cánh Vàng, được sinh ra từ trong Hỗn Độn!”
“Tốc độ của nó cực nhanh, có thể xuyên qua các bức vách bức tường giữa vạn giới, Tâm Nhi và Nặc Nhi bị nó bắt đi, sợ rằng không thể tìm được trong chốc lát”
Tôn Thiến lo lắng tiến lên: “Bắc Minh, anh nhất định phải cứu con gái của chúng tal”
Diệp Bắc Minh ôm cô ấy: “Yên tâm, thứ nhất, anh không cảm nhận được. Tâm Nhi và Nặc Nhi gặp nguy hiểm!”
“Thứ hai, Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669868/chuong-4029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.