Chương trước
Chương sau
“Ông Khưu nói đúng lắm, chúng tôi không hề ra tay, tại sao Diệp tông chủ lại muốn giết chúng tôi? Trên đời này làm gì có lý nào lại như vậy!”, Một vị Thái

thượng trưởng lão của Thất Tinh Các lên tiếng.

Diệp Bắc Minh ngẩng đầu, nở nụ cười tựa như thần chết: “Các ông thật sự không hề ra tay ư?”

“Nhưng tôi đã nhìn thấy các người giết rất nhiều người của Thái Dương Tông tôi!"

“Tất cả hãy chết hết đi cho tôi!”

Không đợi bọn họ kịp làm gì, Diệp Bắc Minh bất ngờ bùng nổ!

Trên người bốc lên một luồng ánh sáng máu, bên trong kiếm Càn Khôn Trấn Ngục không ngừng phát ra tiếng rồng gầm, vào khoảnh khắc kiếm Càn Khôn Trấn Ngục vung lên rồi chém xuống...

“Khụ..”

Diệp Bắc Minh lảo đảo, ho ra một búng máu tươi!

Mấy vị Thái thượng trưởng lão sững sờ.

Ông Khưu cười to: “Hahaha, bảo sao tôi cứ thắc mắc lẽ nào tên nhóc này lại mạnh trái lẽ thường như vậy hay sao.”

“Cậu ta đã bị thương trong lúc đánh nhau với mười tám vị phật tử rồi, hiện giờ chỉ là đang cố gắng chịu đựng mà thôi!”

“Nhân lúc cậu ta bị thương, hãy lấy mạng cậu ta, giết cậu ta đi!”

Thái thượng trưởng lão của mấy Thần Tông lớn không chút do dự, tới tấp sử dụng chiêu thức mạnh nhất của mình!

Những luồng sức mạnh bạt vía kinh hồn ập tới. Diệp Bắc Minh lập tức như thể đứng giữa trung tâm cơn lốc!

Đột nhiên.

Diệp Bắc Minh lau khô máu tươi ở khóe miệng, ngẩng đầu toét miệng cười một tiếng: “Ai bảo tôi bị thương? Chẳng qua là thiêu đốt mấy mẩu xương Chí Tôn, máu tươi sôi trào, không chịu được nên phun ra mà thôi!”

“Thiêu đốt, xương Chí Tôn!”

Một tiếng gầm nhẹt!

Trong cơ thể Diệp Bắc Minh bộc phát ra uy lực ngập trời, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục quét ngang!

Một luồng sáng máu bùng lên, ngay khi Thái thượng trưởng lão của năm Thần Tông lớn bị ánh sáng máu bao phủ, cơ thể của bọn họ bắt đầu tan chảy như thể chạm phải axit sunfuric!

“Chuyện gì đang xảy ra...”

“Thân thể của tôi bị ăn mòn...” “Không!”

Kiếm GCàn Khôn Trấn Ngục hít sâu một hơi, cả năm người hóa thành một làn sương máu, bị hút vào trong kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

Diệp Bắc Minh lại phun ra một búng máu tươi, rơi từ trên cao xuống! “Tiểu sư đệ!” “Bắc Minh!”

Mọi người đang định đưa Diệp Bắc Minh về.

Đột nhiên.

Äm ầm!

Trên không trung chợt vang lên một tiếng động rung chuyển đất trời, không khí nứt ra một vết rách, một bộ móng vuốt màu vàng kim to chừng vạn trượng thò ra từ khe nứt đó!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.