Đoạn Thiên Tuyệt ngẩn người một lúc, trong đôi mắt già nua lóe lên vẻ không thể tưởng tượng nổi: “Độc Cô Bá Đạo, ông nói có thật không?”
Độc Cô Bá Đạo cười thảm một tiếng: “Con người sắp chết, đều nói sự thật!”
“Độc Cô Bá Đạo tôi thà mãi mãi không được siêu sinh, cũng phải nói cho. các vị ở đây biết, Diệp Bắc Minh là người của Hoa tộc Thượng Cổi”
“Còn có một bí mật động trời nữa, Côn Luân Hư thượng cổ thực sự ở...” Diệp Bắc Minh dậm chân!
Rắc!
Tiếng nói dừng lại!
Đoạn Thiên Tuyệt lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, mày thực sự là người của Hoa tộc Thượng Cổ ư?”
Diệp Bắc Minh trực tiếp thừa nhận: “Đúng thế!” Soạt! Soạt! Soạt!
Hàng vạn đôi mắt khóa chặt Diệp Bắc Minh, trong ánh mắt mang theo vẻ chấn kinh và tham lam không thể che đậy!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng kinh ngạc: “Cậu nhóc, sao cậu lại thừa nhận?”
“Ở đây nhiều người như vậy, trong hôm nay thân phận của cậu sẽ truyền khắp cả thần giới, cậu sẽ gặp phải họa sát thân!”
Diệp Bắc Minh cười: “Thừa nhận hay không cũng đã không quan trọng nữa”.
“Từ khoảnh khắc Độc Cô Bá Đạo nói ra thân phận của tôi, bất luận là thật hay giả, đều sẽ có rất nhiều người đến nghiệm chứng!”
“Dù sao cũng gặp rắc rối, chỉ bằng trực tiếp thừa nhận cho xong”.
“Hơn nữa tôi cũng muốn xem xem, rốt cuộc Hoa tộc chúng tôi có bao nhiêu kẻ địch!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trâm mặc! Diệp Bắc Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669840/chuong-4001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.