Hai người có chút lúng túng tách nhau ra.
Nhìn về hướng phát ra âm thanh, Nghê Hoàng nhìn hai người, vẻ mặt cười ha hả!
Lạc Khuynh Thành đỏ mặt, lập tức trốn ở sau lưng Diệp Bắc Minh!
Mặc dù cô ta là Thần Hoàng của điện Thần Hoàng, nhưng thực ra cô ta cũng chỉ là một cô gái chưa trải sự đời!
"Nghê Hoàng tiền bối, có chuyện gì sao?” Diệp Bắc Minh nói.
Nghê Hoàng bĩu môi, hừ nhẹ một tiếng: "Hừ! Đừng gọi tôi là tiền bối, nghe như vậy trông già quái"
"Anh cứ gọi tên tôi đi! Về phần tôi tìm anh thì quả thực có một việc muốn nhờ anh giúp đốt”
Diệp Bắc Minh có chút nghỉ ngờ: "Với thực lực của cô mà còn cần tôi giúp đỡ sao?"
Nghê Hoàng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, trong mắt tỏa ra ánh sáng rực rỡ như muốn nhìn thấu anh!
Sau một lát! Cô ta đã lựa chọn từ bỏ!
"Có một kết giới giống như sương mù xung quanh anh mà tôi không thể nhìn thấu được!"
"Tuy nhiên, tôi đây cũng không có hứng thú tìm hiểu bí mật của người khác".
“Anh nói thật cho tôi biết, vừa rồi anh có dừng thời gian lại một lát, đúng không?”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Tiểu Tháp, bị phát hiện rồi sao?” Giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Thời gian dừng lại chỉ có thể ngăn cản bọn họ không thấy bổn tháp ra tay, bọn họ cũng không phải kẻ ngốc đâu!"
"Tùy tiện suy đoán một chút thì sẽ có thể đoán ra được đã xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669830/chuong-3991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.