Nghê Hoàng nhìn thật sâu vào Đường Hạo một lúc: "Lại dám phản bác bản tiểu thư, coi như anh có chút chính trực!"
"Nếu anh không phục, bản tiểu thư cho anh một cái cơ hội, anh muốn như thế nào?"
Quả nhiên!
Đường Hạo vui mừng trong lòng, ánh mắt lạnh như băng khóa chặt lấy Diệp Bắc Minh: "Tôi muốn đấu một trận công bằng với anh ta!"
"Người thắng, cưới Lạc Khuynh Thành!" "Người thua, thần hồn câu diệt!"
Nghê Hoàng tán thưởng một câu: "Đúng là một người chính trực! Diệp Phong, anh có bằng lòng hay không?”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Tôi từ chối!" "Hả, anh sợ à?” Nghê Hoàng có hơi thất vọng.
Đường Hạo ngửa mặt lên trời cười to: "Hahahaha, Diệp Phong! Anh đúng là một chút gan cũng không có!"
"Lúc ở khu thí luyện, không phải anh rất ngông cuồng sao?"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Tôi có thể chấp nhận lời khiêu chiến của anh, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không lấy Khuynh Thành làm tiền đặt cược!"
“Cô ấy là một người, không phải một món đồ!"
"Bất kể là sống hay chết, tôi hi vọng Khuynh Thành có thể tự mình lựa chọn sẽ gả cho ail"
Thân thể mềm mại của Lạc Khuynh Thành run lên, không dám tin nhìn Diệp Bắc Minh!
Nếu như tất cả những chuyện vừa rồi đều có thể là gặp dịp thì chơi, nhưng. những lời vừa rồi của Diệp Bắc Minh đã thật sự chọc vào sâu trong trái tim cô ấy!
Cô ấy là một người, không phải một món đồ! Nghê Hoàng sững sờ một lúc, món đồ ăn vặt trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669822/chuong-3983.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.