Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp lại!
Một tòa tháp màu đen bỗng xuất hiện trên trời, trong nháy mắt tháp Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện, không gian và thời gian ở xung quanh như bị ấn nút tạm dừng!
Lão tổ Bích Hỏa hoảng sợ phát hiện mình chỉ có thể đứng yên tại chỗ, không thể di chuyển thêm một bước!
Ông ta sợ hãi ngẩng đầu lên, ngay tức khắc con ngươi co lại: “Đấy là... Tòa tháp trong truyền thuyết?!”
“Trời ạ... Nó thế mà lại ở trong tay cậu...”
Uy lực của tháp bùng nổ!
Trong lòng Lão tổ Bích Hỏa giờ đây chỉ còn lại nỗi sợ hãi và chấn động vô tận, ngay khoảnh khắc nhìn thấy tháp Càn Khôn Trấn Ngục, ông ta biết mọi sự phản kháng đều là phí công vô ích!
Một thứ sức mạnh không thể đối kháng trói buộc lão tổ Bích Hỏa!
Đưa ông ta đến trước mặt Diệp Bắc Minh!
“Lão phu biết kiểu gì mình cũng phải chết, nhưng trước khi chết lão phu muốn ra đi mà không có tiếc nuối!”
Lão tổ Bích Hỏa vẫn chưa hết khiếp sợ: “Cậu là hậu duệ của Hoa tộc. Thượng Cổ thật sao? Cậu trở lại báo thù ư?”
“Ông phải mang theo niềm nuối tiếc mà chết đi rồi
Sắc mặt của Diệp Bắc Minh cực kỳ lạnh lùng.
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuyên qua cơ thể của lão tổ Bích Hỏa không hề do dựt
Trong nháy mắt.
Lão tổ Bích Hóa biến thành một cái xác khô bằng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được!
Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669781/chuong-3942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.