"Chỗ rèn luyện của điện Thần Hoàng chúng tôi là chiến trường của các vị thần thượng cổ, khắp nơi đều có thi cốt của thần..."
Từ Tử Lâm lập tức ngắt lời: "Trương Đạc, chớ nói nhảm!"
Trương Đạc lúc này mới kịp phản ứng, lắc đầu cười: "Tóm lại chỉ có một câu, xương Chí Tôn đối với chúng tôi mà nói cũng không phải là thứ hiếm có! Ngược lại, cũng không phải là càng có nhiều xương Chí Tôn càng tốt!"
"Thứ này ở trong cơ thể người, cần dùng rất nhiều thần lực để nuôi dưỡng!" "Mặc dù càng có nhiều xương Chí Tôn, lực lượng bản thân sẽ càng nhiều! Nhưng nhiều lực lượng cũng không có nghĩa là lực lượng cường đại, nói không chừng còn trở thành một loại vướng víu!"
"Khoảng mười khúc xương Chí Tôn là số lượng tốt nhất, vượt qua số lượng này chính là muốn chết..."
Ngụy Thương Hải nhíu mày: "Sao có thể? Không phải càng có nhiều xương Chí Tôn sẽ càng tốt sao?"
Bạch tông chủ của Độn Thế Thần Tông cũng gật đầu: "Xương Chí Tôn là thần cốt mà các vị thần thượng cổ để lại sau khi ngã xuống, càng có nhiều vật này thì thực lực phải càng mạnh chứ!"
"Khí tức cảnh giới mà tên nhóc Diệp Bắc Minh để lộ ra mới chỉ là cảnh giới khí Hư Thần, so sánh với chúng tôi đơn giản là cách xa vạn dặm!"
"Thế nhưng tên nhóc này lại có thể giết được cảnh giới Thần Tôn đỉnh phong, quá kinh khủng, nhất định là tác dụng của xương Chí Tôn!"
Đám tông chủ còn lại đều nhao nhao gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669732/chuong-3893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.