Ngư Thất Tình còn chưa kịp nói xong một câu. Diệp Bắc Minh đã ngắt lời: "Gia chủ nhà họ Ngư, cô suy nghĩ nhiều!"
"Đối với tôi mà nói, chuyện của nhà họ Ngư không đáng nhắc đến, càng chưa nói đến tổn thương!"
"Hơn nữa, lão tổ nhà họ Ngư cũng nói, sau này mọi người coi nhau như người qua đường, không phải sao?"
"Này...', Ngư Thất Tình ngậm miệng không trả lời được. Gương mặt xinh đẹp trở nên trắng bệch!
Cô ta gắt gao cắn chặt môi đỏ, gần như muốn nhỏ máu: "Cậu Diệp! Anh còn nợ tôi một nợ ân tình!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Gia chủ nhà họ Ngư, quả thực tôi đã từng thiếu cô một ân tình, nhưng tôi trả lại cho cô hai ân tình!"
"Gia chủ nhà họ Ngư sẽ không phải là quý nhân hay quên chứ?" "Tôi..." Ngư Thất Tình há to miệng, một câu cũng không nói nên lời!
Cô ta dùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía Vương Yên Nhi sau lưng Diệp Bắc Minh: "Yên Nhi, cô giúp tôi cầu xin cậu Diệp một chút được không?”
Vương Yên Nhi hơi khó xử!
Dù thế nào.
Hai người vẫn luôn là bạn bè cực thân thiết!
Chỉ là gần đây, cô ta qua lại với Diệp Bắc Minh gần hơn chút.
Mà sau khi trở thành gia chủ nhà họ Ngư, Ngư Thất Tình không còn liên hệ với cô ta nữa!
Vương Yên Nhi nhìn lướt qua Diệp Bắc Minh, cô ta biết, chỉ cần cô ta mở. miệng, Diệp Bắc Minh nhất định sẽ đồng ý hỗ trợt
Nhìn thấy đôi mắt Diệp Bắc Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669724/chuong-3885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.