Lúc này, giọng của Thạch Trung Hổ ở một bên vang lên: “Thống lĩnh Khương, ta tôi bảo cậu ấy qua đây để hỏi mấy câu!”
“Cho nên, người này có lẽ không tính là tự ý rời khỏi vị trí chứ?”
Khương Kiếm Phong sầm mặt, lạnh lùng nhìn Thạch Trung Hổ: “Thạch Trung Hổ, ông cũng ở rừng rậm Tỉnh Hồn hơn một trăm năm, chẳng lẽ cứ phải đối đầu với tôi?”
Thạch Trung Hổ cười lắc đầu: “Xin lỗi, Thạch Trung Hổ tôi có rất nhiều kẻ thù!”
“Thêm một mình anh cũng không là gì, những năm nay tôi chém giết vô số yêu tộc, cũng có được tinh hồn lệnh!”
Nói xong, lấy ra một lệnh bài màu đen lắc lư.
“Tôi có tư cách bảo một binh sĩ canh thành ra trả lời câu hỏi của tôi chứ?”
Tinh hồn lệnh, do các tông môn liên liên hiệp lại phát ral Có thể đi lại tự do trong rừng rậm Tinh Hồn!
Sắc mặt Khương Kiếm Phong khó coi: “Đương nhiên ông có tư cách này!”
Thạch Trung Hổ chỉ vào Hầu Tử: “Đã như vậy, người này không tính là tự ý rời khỏi vị trí!”
“Nếu thống lĩnh Khương cứ muốn đánh anh ta năm trăm roi, tôi có thể cho rằng thống lĩnh Khương lợi dụng việc công trả thù riêng không?”
“Tôi có thể báo cáo với thành chủ!”
“Ông!”
“Tôi còn có nhiệm vụ tuần tra, đi trước đây!”
Nói xong, Khương Kiếm Phong hằm hăằm liếc nhìn Hầu Tử một cái, rồi lại lạnh lùng lướt nhìn Diệp Bắc Minh!
Sau khi rời khỏi phạm vị của cổng thành, hạ lệnh với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669608/chuong-3769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.