Chương trước
Chương sau
Lúc này, giọng của Thạch Trung Hổ ở một bên vang lên: “Thống lĩnh Khương, ta tôi bảo cậu ấy qua đây để hỏi mấy câu!”

“Cho nên, người này có lẽ không tính là tự ý rời khỏi vị trí chứ?”

Khương Kiếm Phong sầm mặt, lạnh lùng nhìn Thạch Trung Hổ: “Thạch Trung Hổ, ông cũng ở rừng rậm Tỉnh Hồn hơn một trăm năm, chẳng lẽ cứ phải đối đầu với tôi?”

Thạch Trung Hổ cười lắc đầu: “Xin lỗi, Thạch Trung Hổ tôi có rất nhiều kẻ thù!”

“Thêm một mình anh cũng không là gì, những năm nay tôi chém giết vô số yêu tộc, cũng có được tinh hồn lệnh!”

Nói xong, lấy ra một lệnh bài màu đen lắc lư.

“Tôi có tư cách bảo một binh sĩ canh thành ra trả lời câu hỏi của tôi chứ?”

Tinh hồn lệnh, do các tông môn liên liên hiệp lại phát ral Có thể đi lại tự do trong rừng rậm Tinh Hồn!

Sắc mặt Khương Kiếm Phong khó coi: “Đương nhiên ông có tư cách này!”

Thạch Trung Hổ chỉ vào Hầu Tử: “Đã như vậy, người này không tính là tự ý rời khỏi vị trí!”

“Nếu thống lĩnh Khương cứ muốn đánh anh ta năm trăm roi, tôi có thể cho rằng thống lĩnh Khương lợi dụng việc công trả thù riêng không?”

“Tôi có thể báo cáo với thành chủ!”

“Ông!”

“Tôi còn có nhiệm vụ tuần tra, đi trước đây!”

Nói xong, Khương Kiếm Phong hằm hăằm liếc nhìn Hầu Tử một cái, rồi lại lạnh lùng lướt nhìn Diệp Bắc Minh!

Sau khi rời khỏi phạm vị của cổng thành, hạ lệnh với người bên cạnh: “Để ý chặt họ cho tôi, tìm được nơi dừng chân của họ, lập tức thông báo cho tôi!”

“Vâng!”

Trước cổng thành, Hầu Tử nói lời cảm ơn Thạch Trung Hổ: “Cảm ơn tiền bối ra tay tương trợ, tại hạ cảm kích bất tận!”

Thạch Trung Hổ lắc đầu: “Bạn của chủ nhân, là bạn của tôi!"

“Chủ nhân?”

Hầu Tử sợ giật mình: “Anh Diệp, thế này là thế nào?”

Chỉ có thực lực cảnh giới thần tôn trở lên mới có tư cách có được tinh hồn lệnh!

Một cảnh giới thần tôn đó! Lại gọi anh Diệp là chủ nhân?

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Ở đây nhiều người, tìm một nơi rồi tôi giải thích cho anh”.


“Tìm nơi uống vài ly đi!” “Được!", Hầu Tử đồng ý nhanh gọn.

Bàn giao vài câu với đồng đội, rồi đưa Diệp Bắc Minh đến †ửu lầu sang trọng nhất trong thành!

Vừa tiến vào tửu lầu. Một tâng hơn một trăm chiếc bàn đã chật kín người. Chỉ có trong góc câu thang mới có bàn trống

Hầu Tử lúng túng cười: “Anh Diệp, vừa đến thần giới chưa đến một tháng, tôi cũng không giàu lắm...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.