“Suýt.” Ngay cả Diệp Bắc Minh cũng phải hít khí lạnh! Ánh mắt của lão tổ nhà họ Ngư ngưng trọng: “Cho nên, Diệp tông chủ còn cảm thấy lão phu làm lớn vấn đề lên không?”
Còn chưa đợi Diệp Bắc Minh trả lời.
Giọng của lão tổ nhà họ Ngư lại vang lên: “Diệp tông chủ, mời cậu rời đi đi!”
“Bắt đầu từ bây giờ, nhà họ Ngư không có quan hệ gì với Diệp tông chủ!”
“Yêu cầu trước đó của tôi, cũng hủy toàn bộ! Chỉ hy vọng Diệp tông chủ quên nhà họ Ngư đi, từ nay về sau đừng nói quen biết nhà họ Ngư!”
“Cũng đừng nói có qua lại gì với nhà họ Ngư!”
Những lời nói đột ngột đó khiến Ngư Thất Tình hơi biến sắc: “Lão tổ, ông... làm sao vậy?”
Lão tổ nhà họ Ngư quát một tiếng: “Cô im miệng!”
Rồi nhìn sang Diệp Bắc Minh, không dao động: “Diệp tông chủ, có được không?”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Tôi hiểu”.
“Tiền bối đã nói đến mức này, tôi còn không đi cũng đúng là không hiểu chuyện!”
“Cáo từ!”
Nhà họ Ngư đã sợ bị liên lụy, anh cũng không có gì để nói.
Quay người, biến mất.
Diệp Bắc Minh vừa mới biến mất, Ngư Thất Tình đã vội vã lên tiếng: “Lão tổ, tại sao ông làm vậy?”
“Chẳng phải ông cũng coi trọng anh Diệp sao? Tại sao. phải đối xử với anh ta như vậy?”
Vẻ mặt của lão tổ nhà họ Ngư phức tạp: “Tôi tin kẻ này là rồng phượng, càng tin tiền đồ của cậu ta không có giới hạn!”
“Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669602/chuong-3763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.